Bảo Liên Đăng truyền kỳ (P1): Thánh mẫu Hoa Sơn khuyến thiện giải nghiệp chướng

26/12/19, 08:46 Cổ Học Tinh Hoa

Bảo Liên Đăng truyền kì là câu chuyện dài kể về mối quan hệ giữa con người và Thần tiên trong vòng xoay nhân quả luân hồi của tam giới, truyện đề cao chữ Thiện qua đó giúp con người có được cái nhìn đúng đắn hơn về Thần Phật. Họ vốn là những Giác giả hiểu tường tận cuộc sống thế nhân, con người tuyệt nhiên không thể lấy lòng mình mà đo lòng Thần, ấy là điều bất kính rất lớn.

Bảo Liên Đăng truyền kỳ (P1): Thánh mẫu Hoa Sơn khuyến thiện giải nghiệp chướng
Thánh mẫu Hoa Sơn khuyến thiện giải nghiệp chướng. (Ảnh minh họa: kknews)

Truyền thuyết kể rằng trên núi Hoa sơn có một đền Thánh Mẫu, vị Thần được cung phụng nơi đó chính là Tam Thánh Mẫu. Tam Thánh Mẫu có một Bảo Liên Đăng uy lực vô song, mọi người truyền nhau rằng đó chính là trấn sơn chi bảo mà Nữ Oa nương nương tặng cho bà.

Xung quanh Hoa sơn vài trăm dặm, có nhiều người sinh sống. Mấy năm nay, nơi này bị chướng khí (khí độc trên núi) làm hại, bệnh dịch hoành hành, rất nhiều người đã chết vì bệnh tật. Thêm vào đó, độc trùng mãnh thú cũng thường hay xuất lai hại người, khiến người dân sống không yên ổn, công ăn việc làm không ổn định, họ sống những tháng ngày vô cùng khổ sở.

Một hôm, mấy thân sĩ có uy tín trong làng ở các vùng phụ cân tụ họp lại với nhau, muốn mọi người cùng nhau thương lượng nghĩ cách. Mọi người nghị luận một hồi lâu cũng không nghĩ ra cách gì. Thấy tình cảnh này, Mạnh lão tiên sinh vuốt râu, gật đầu nói: “Tôi thấy, những cách của người thường chúng ta cũng đều dùng hết cả rồi, nên thiết nghĩ trên Hoa sơn này chẳng phải có Hoa Sơn chi Chủ là Thánh Mẫu nương nương sao? Vậy sao chúng ta không thử đến đó mà khẩn cầu Thánh Mẫu nương nương?”

Mọi người đồng thanh nói phải. Thế là những ai có tiền thì góp tiền, những ai có sức thì góp sức. Chẳng mấy hôm, mọi người đã chuẩn bị xong cúng phẩm tế bái. Trước tiên họ cử người quét dọn sạch sẽ đền miếu, rồi chọn ra ngày lành tháng tốt, thuê người khuân vác đồ cúng phẩm lên Hoa sơn. Mấy vị thân sĩ và tộc trưởng của các gia tộc đều đến đền Thánh Mẫu.

Trên bàn cúng bày đặt những đồ cúng tế, tất nhiên cũng là hoa quả bốn mùa, các loại các dạng điểm tâm tinh tế thịnh soạn, rất là phong phú. Có mấy vị thân sĩ dẫn đầu, mọi người dập đầu bái lạy. Mạnh lão tiên sinh nói rõ nguyện vọng của mọi người với Thánh Mẫu nương nương, đại ý chính là nói dân làng không chịu nổi nỗi khổ của khí độc ôn dịch, khó địch nổi tai hại của độc trùng mãnh thú, khẩn cầu Thánh Mẫu nương nương từ bi phù hộ, phù hộ bà con vùng Hoa sơn an cư lạc nghiệp. Trăm lạy tạ ơn, bà con dân làng thật là cảm kích vô cùng, v.v..Sau khi khẩn cầu và bái lạy xong, nhìn thấy trời cũng không còn sớm nữa, mọi người liền đi xuống núi.

Lại nói về Tam Thánh Mẫu của Hoa sơn, bà đã phải trải qua tu luyện mới đạt được Thần vị này, Ngọc Hoàng Đại Đế sắc phong bà là Thần cai quản Hoa sơn, mỗi ngày tiêu dao tự tại, sống những ngày tháng Thần Tiên.

Bỗng nhiên ngày hôm nay, rất nhiều bách tính Hoa sơn kéo đến, khẩn cầu được che chở, phù hộ. Thánh Mẫu nhìn những người này, nghe những lời của họ, trong lòng bất giác cảm thán, nói với Triều Hoa thị nữ bên cạnh mình rằng: “Ngươi hãy xem những người này, họ làm sao biết được, cái nạn chướng khí ôn dịch, độc trùng mãnh thú này, vốn dĩ đều là tự họ rước đến. Là bản thân người ta không có coi trọng đức hạnh, không thiện với người, nhân tâm bại hoại, tranh giành đấu đá hãm hại lẫn nhau, tham lam, hận thù, ngu si, ngạo mạn, những thứ này đều là oán độc chi khí. Oán độc chi khí ngưng tụ mà thành chướng khí, là căn nguyên của hết thảy tai nạn, mặt khác đó cũng là cảnh cáo, nhắc nhở của ông trời đối với họ. Vậy mà, họ không biết cải chính bản thân mình, lại đến cầu Thần. Nếu như tâm họ không hướng thiện, không quy chính, ta cũng không thể làm trái ý trời mà hành xử được”.

Triều Hoa gật đầu, nhìn những cúng phẩm đó, cảm thấy có chút buồn cười: “Nương nương người xem, những người này tưởng rằng bỏ tiền, tặng lễ rồi thì nương nương sẽ có thể phù hộ cho họ rồi. Quả thật là ngu muội vậy”.

Nương nương nói: “Đúng vậy. Con ngươi cho rằng Thần giới và họ là giống nhau. Luôn dùng tâm tư của con người để nghĩ tưởng về những việc của Thần giới. Sao có thể như vậy được chứ?”

“Vậy nương nương dự định sẽ làm thế nào đây?”

“Ừm, ta nghĩ, nếu như hôm nay họ đã đến cầu xin chúng ta, chính là trong lòng người vẫn còn có trời, có Thần, đây cũng là một thiện niệm. Ông trời có đức hiếu sinh. Ta lại muốn nghĩ ra một biện pháp lưỡng toàn kỳ mỹ, vừa không vi phạm thiên quy mà cũng có thể giúp đỡ họ, như vậy mới phải đạo”.

Triều Hoa nghe xong, vội hỏi: “Ồ, vậy thì tốt quá. Nương nương có thể nói cho tì nữ nghe không, đó là cách gì vậy ạ?”

Thánh Mẫu nói qua một lượt, Triều Hoa nghe xong liên tục gật đầu khen: “Thật là diệu kế!”

Nương nương cuối cùng nói: “Việc này, ngươi hãy đi thi hành vậy”.

Triều Hoa chắp tay bái lạy Thánh Mẫu một cái, nói: “Vâng, triều Hoa xin lĩnh ý chỉ của nương nương”.

Buổi tối hôm đó, Mạnh lão tiên sinh vừa nằm xuống, liền nhìn thấy một thiếu nữ thân mặc trang phục cung đình từ không trung bay đến, trong tay còn cầm một ngọn đèn hoa sen, lòng nghĩ đây không phải là tiên nữ sao? Ông vội vàng đứng dậy nghênh tiếp, cung kính chắp tay bái lạy.

Ngay lúc đang muốn hỏi, liền nghe thiếu nữ kia nói rằng: “Thí chủ không cần phải hoang mang, ta là Triều Hoa, thị nữ bên cạnh của Hoa sơn Thánh Mẫu, đặc biệt phụng theo ý chỉ của nương nương, báo cho hết thảy bà con trong làng biết: Vì cảm niệm tâm ý kính thần của các vị, nương nương muốn tôi chuyển lời, cái nạn chướng khí ôn dịch, độc trùng mãnh thú này, vốn dĩ đều là cảnh tỉnh của ông trời với mọi người. Đây gọi là thiên tượng cảnh tỉnh. Ý trời vẫn là muốn mọi người hãy tự mình phản tỉnh, tôn sùng hiếu kính nhân nghĩa, mỗi người cần phải thật lòng sám hối, kiểm tra tất cả những việc xấu đã làm, nhất nhất quy chính. Khắp thôn đều yêu cầu mọi người làm việc nhân nghĩa, ai nấy đều làm người hiếu nghĩa, khiêm tốn, biết nhường nhịn, hành thiện tích đức. Nếu được như vậy thì không phải lo chướng khí không đi, ôn dịch không hết? Những độc trùng mãnh thú đó cũng không dám làm hại người nhân nghĩa. Nếu lấy nhân nghĩa lễ trí tín, trung hiếu tiết nghĩa để giáo hóa một phương. Như thế, ông trời tự sẽ ban ơn, Thánh Mẫu nương nương cũng sẽ phù hộ. Nhất định hãy nhớ lấy, nhớ lấy!”.

Lời còn chưa dứt, Triều Hoa liền dùng tay giơ cao ngọn Bảo Liên Đăng, chỉ thấy ngọn đèn Thần đó chiếu rọi bốn phương, hào quang đến muôn nẻo, ánh sáng chói lòa, lóe sáng đến nỗi không sao mở mắt được. Đợi đến khi ánh hào quang biến mất, thì ông cũng không còn thấy Triều Hoa đâu nữa. Mạnh lão tiên sinh vội vã đuổi theo, không may trượt chân, vấp ngã một cái, giật mình tỉnh dậy, mới biết thì ra đây chỉ là một giấc mơ

Trong lòng ông tràn đầy nghi hoặc: giấc mộng này sao lại giống như thật vậy? Lúc này tai nghe thấy ba tiếng chuông vang báo canh ba. Lão phu nhân bên cạnh cũng tỉnh giấc, Mạnh lão liền vội vàng nói với vợ rằng: “Bà này, lúc nãy tôi mơ thấy một giấc mơ”.

Nói đến đây, bà vợ liền ngắt lời ông, hỏi: “Lão gia phải chăng đã mơ thấy Triều Hoa nữ quan của Hoa sơn Thánh Mẫu?”

“À, đúng vậy, đúng vậy, sao bà lại biết?”

“Lão gia, tôi cũng mơ thấy cô ấy”. Đang nói, phu nhân liền kể lại những lời Triều Hoa đã nói trong mộng, cuối cùng tả cách cô ấy giơ ngọn đèn lên cao ra sao. Kể xong còn hỏi: “Giấc mộng của lão gia có phải cũng là như vậy hay không?”

Mạnh lão tiên sinh vừa nghe xong, liền nói: “Thiên hạ có chuyện như vậy sao? Điều này thật là kỳ lạ. Sao hai người lại có thể cùng lúc mà mơ thấy cùng một giấc mơ cơ chứ? Xem ra đây thật sự là ý chỉ của Thánh Mẫu nương nương, Triều Hoa tiên tử đến để báo mộng rồi!” Hai vợ chồng không còn ngủ tiếp được nữa, khó khăn lắm mới đợi được đến trời sáng, vừa chạy đi hỏi mọi người, thì mới biết ai nấy trong nhà đều mơ thấy cùng một giấc mơ!

Mạnh tiên sinh sai người nhà đi ra ngoài dò hỏi mọi người trong làng. Chẳng mấy chốc, người nhà từ bên ngoài chạy về cho hay: tất cả mọi người trong làng đều mơ thấy cùng một giấc mơ như vậy! Mạnh tiên sinh nghĩ đến những lời Triều Hoa đã nói trong giấc mơ, cảm thấy việc này không phải chuyện đùa, rõ ràng là Thánh Mẫu điểm hóa, thế là vội sai người nhà là Mạnh An, mau chóng đi mời mấy vị thân sĩ trong làng lân cận, muốn nói cho họ biết về chuyện kỳ lạ này, để sau đó mọi người cùng nhau thương lượng một chút, xem thử nên án chiếu lời của Thánh Mẫu mà thực thi như thế nào cho tốt.

Ngờ đâu mấy vị thân sĩ kia không mời mà đã tự đến, hiện ở trước cửa rồi. Thi lễ xong liền bắt chuyện đã hay rằng mọi người đều là vì cùng một việc mà đến, làng của họ ai cũng đều mơ thấy cùng một giấc mơ.

“Sự tình như thế này, xưa nay quả là hiếm thấy, Thánh Mẫu nương nương hiển thánh, đây là điều không còn nghi ngờ gì nữa. Hôm nay chúng tôi chính là đến để bàn bạc với huynh, chúng ta nên làm theo ý chỉ của nương nương như thế nào”, một vị thân sĩ trong làng nói.

Mạnh tiên sinh gật đầu lia lịa, nói: “Nói ra cũng thật là hổ thẹn. Chúng ta từ sớm nên nghĩ đến điều này rồi mới phải, không ngờ bản thân lại ngu muội đến thế, còn cần nương nương điểm hóa! Nếu chúng ta còn không ra sức sửa đổi những sai lầm trước đây, thật là đã cô phụ trời xanh vậy”.

Mọi người đều gật đầu nói phải, họ cùng nhau thương lượng rất nhiều biện pháp, như mở trường học miễn phí, tuyển rộng con em trong làng đến học, tuyên giảng trung hiếu tiết nghĩa, nhân nghĩa lễ trí tín, còn phải ra sức biểu dương những người có hiếu, có nghĩa, liêm khiết trong làng.

Mạnh tiên sinh nói tiếp: “Tôi thân là thân sĩ trong làng, theo lý thì phải là người làm gương, càng phải gắng sức thực hiện, đề cao lương cung kiêm nhường, trung hiếu tiết nghĩa. Đạo nghĩa nhân trước hết đều phải bắt đầu từ chúng ta”. Mọi người đều liên tiếp gật đầu.

“Chúng ta phải xót thương những người nghèo khổ, bắt đầu làm từ gia tộc chúng ta. Nếu trong nhà chúng ta mà vẫn có những người không chịu hành thiện bố thí, thì đó chính là lỗi của chúng ta”. “ Đúng vậy”.

Hôm đó mọi người đều tản đi, ngày hôm sau liền bắt đầu thực hành mọi việc.

Triều Hoa báo mộng, Thần Tiên hiển linh, con người thời đó vốn dĩ thuần phác, nếu cuộc sống hiện nay cũng được như vậy, hỏi ai còn dám làm chuyện xấu, khởi ác tâm nữa?

Chẳng mấy chốc, xung quanh khu vực Hoa sơn, quả thật là nơi sinh cư lạc nghiệp bởi người dân biết sống lương thiện, vùng ấy trở thành vùng đất lễ nghĩa, dân không nhặt của rơi ngoài đường, ngay cả những người trước đây do cuộc sống bức bách mà phải đi trộm cướp hoặc làm một số việc cẩu thả, sau khi nghe hiểu được những đạo lý này, cũng đều cải tà quy chính, một lòng hướng thiện, chuyên làm việc lành, theo đó mà họ đã tích được vô lượng phúc đức.

Cứ như vậy, những oán khí, oan khí, độc khí, tà khí đều dần dần mất hẳn, những chướng khí đó có tồn tại cũng chẳng có cơ hội sinh sôi. Đúng như những gì Thánh Mẫu đã nói, độc xà mãnh thú đó cũng là không dám tổn hại những người có đức hạnh, còn những người thiện lương đương nhiên càng bình an vô sự.

Thánh Mẫu mỗi ngày đều sai Triều Hoa đi tuần, nghe Triều Hoa báo lại, trong lòng mừng vui thanh thản. Một ngày kia trời chập tối, Thánh Mẫu cưỡi trên mây lành, thẳng lên đỉnh Hoa sơn, giơ cao ngọn đèn Bảo Liên Đăng, hào quang rọi khắp, chiếu sáng mấy trăm dặm chung quanh. Thánh Mẫu thi triển thần thông, chướng khí đều bị đẩy lùi, độc trùng chết hết, non xanh nước biếc khắp cả một vùng rộng lớn. Dãy Hoa Sơn trở đi, mưa thuận gió hòa, quốc thái dân an.

Người dân vùng này, đều biết Hoa Sơn Thánh Mẫu linh thiêng, trong đền Thánh Mẫu mỗi ngày hương khói không ngừng. Những người hành hương, bái tế mỗi ngày một nhiều, cũng có rất nhiều người cầu tự, cầu phúc, tấp nập lai vãng không dứt, trong chốc lát đền Hoa Sơn Thánh Mẫu nổi tiếng gần xa.

Xem tiếp phần 2

Tiểu Thiện (Theo Sound of Hope)

Ad will display in 09 seconds

Vì sao không làm việc gian dâm nhưng vẫn bị Thần trách phạt?

Ad will display in 09 seconds

Vì sao Phật chỉ nhận cúng dường của cô gái nghèo

Ad will display in 09 seconds

Vì sao kẻ đồ tể lại được về đất Phật ?

Ad will display in 09 seconds

Ý nghĩa của "Ba nén hương" và "Vái ba vái" khi lễ Phật

Ad will display in 09 seconds

Những câu chuyện đáng ngẫm: Lấy vợ cho Hà Bá

Ad will display in 09 seconds

Khoa học đã lừa gạt chúng ta như thế nào?

Ad will display in 09 seconds

Bí ẩn dự án du hành thời không Montauk

Ad will display in 09 seconds

Linh dược Hỷ Lai Chi - Tặng phẩm của Phật Dược Sư thời Mạt Pháp

Ad will display in 09 seconds

Cách chọn đồ đệ của lão thợ khóa khiến nhiều người bất ngờ

Ad will display in 09 seconds

Vì sao nói đời là bể khổ, Phật đà khai thị 4 điều này

  • Vì sao không làm việc gian dâm nhưng  vẫn bị Thần trách phạt?

    Vì sao không làm việc gian dâm nhưng vẫn bị Thần trách phạt?

  • Vì sao Phật chỉ nhận cúng dường của cô gái nghèo

    Vì sao Phật chỉ nhận cúng dường của cô gái nghèo

  • Vì sao kẻ đồ tể lại được về đất Phật ?

    Vì sao kẻ đồ tể lại được về đất Phật ?

  • Ý nghĩa của "Ba nén hương" và "Vái ba vái" khi lễ Phật

    Ý nghĩa của "Ba nén hương" và "Vái ba vái" khi lễ Phật

  • Những câu chuyện đáng ngẫm: Lấy vợ cho Hà Bá

    Những câu chuyện đáng ngẫm: Lấy vợ cho Hà Bá

  • Khoa học đã lừa gạt chúng ta như thế nào?

    Khoa học đã lừa gạt chúng ta như thế nào?

  • Bí ẩn dự án du hành thời không Montauk

    Bí ẩn dự án du hành thời không Montauk

  • Linh dược Hỷ Lai Chi - Tặng phẩm của Phật Dược Sư thời Mạt Pháp

    Linh dược Hỷ Lai Chi - Tặng phẩm của Phật Dược Sư thời Mạt Pháp

  • Cách chọn đồ đệ của lão thợ khóa khiến nhiều người bất ngờ

    Cách chọn đồ đệ của lão thợ khóa khiến nhiều người bất ngờ

  • Vì sao nói đời là bể khổ, Phật đà khai thị 4 điều này

    Vì sao nói đời là bể khổ, Phật đà khai thị 4 điều này