Người đàn ông 8 năm chăm chồng cũ của vợ: “Sống ở đây với vợ chồng em cả đời cũng được”
Vừa lấy nhau được mấy ngày thì chồng cũ của vợ bị tai nạn chấn thương sọ não, nằm liệt giường. Dù vợ đã đề nghị ly hôn để khỏi vướng vào mối quan hệ ‘tay ba’, nhưng anh Kiên vẫn quyết định cùng vợ về quê chăm sóc người đàn ông xa lạ…
Chia sẻ với Vnexpress, chị Nguyễn Thị Bích Tiền, quê ở xã Vĩnh Tế, TP. Châu Đốc, An Giang kể chị là người đã qua một đời chồng.
Sau khi ly hôn chồng cũ vì không chịu được những trận đòn roi, chị một mình dắt con bỏ xứ đi bắt đầu cuộc sống mới ở Sóc Trăng. Rồi duyên số thế nào chị gặp được anh Nguyễn Văn Kiên.
‘Chị ơi, em thương chị!’
Anh Kiên khi đó mới 24 tuổi, bị mẹ bỏ rơi từ nhỏ nên phải đi làm thuê cuốc mướn khắp tứ phương nên chị Tiền đem lòng thương, giới thiệu cho căn trọ sát vách mình.
Thấy hai mẹ con chị Tiền vất vả, anh Kiên thuyết phục sang nấu ăn chung. Mỗi ngày chị Tiền gửi 50.000 đồng tiền ăn, cuối tháng anh Kiên trả lại chị với lý do “giữ lấy nuôi con”. Một lần cô hàng xóm ốm nặng, sốt cao, chàng thanh niên bỏ làm đưa chị đến viện cấp cứu rồi ở lại chăm sóc suốt ba ngày ba đêm. Thời gian trôi qua, tình cảm đặc biệt với người phụ nữ đơn thân lớn dần trong anh.
Nhận ra tình cảm từ “cậu em hàng xóm”, chị Tiền hiểu nhưng cố tình lờ đi. Người mẹ một con nghĩ Kiên còn trẻ, sẽ gặp được đối tượng xứng tầm hơn.
Đợi chị Tiền khoẻ hơn, anh Kiên vét hết tiền đi chuyến xe đò về quê, xin phép cha được cưới chị. Thế mà lên thành phố, anh ngại ngùng mãi không dám mở lời. Một hôm đành mượn men rượu anh mới thủ thỉ: “Chị à, em thương chị quá! Làm vợ em nghen!”
Nghe xong, chị Tiền mắng luôn: “Khùng quá à! Cậu đáng tuổi em trai tui mà thương với yêu cái gì”. Bị dội gáo nước lạnh như thế nhưng anh Kiên không từ bỏ. Hôm sau, khi đã tỉnh rượu anh Kiên một lần nữa khẳng định có tình cảm với chị. Rồi anh kể hoàn cảnh mình, bố làm ăn xa, từ bé chỉ có bà nội chăm sóc nhưng nay bà đã mất. Từ khi gặp Tiền, được chị quan tâm, anh thấy mình cần có một mái ấm.
Vào ngày sinh nhật lần thứ 28 của chị Tiền, anh dành dụm hết tháng lương mua 2 chiếc nhẫn vàng, một cái bánh kem và bó hoa hồng đỏ để sẵn sàng cầu hôn. Buổi tối, Tiền mở cửa về nhà, anh đã thắp nến rồi quỳ gối hỏi: “Chị cưới em nghen?”
Lần đầu tiên nhận lời cầu hôn chính thức, chứng kiến người đàn ông vì mình làm đủ chuyện trên trời dưới đất, Tiền xúc động chảy nước mắt: “Khùng vừa thôi á! Tui hổng thích đùa vậy đâu…”.
Trải qua lần đổ vỡ hôn nhân với chồng cũ, chị Tiền dường như không còn tin vào tình yêu. “Nên đứng trước lời tỏ tình của Kiên, chị thấy sợ hơn vui!… Bởi người ta trẻ khoẻ, chưa vợ con, trong xóm nhiều cô còn để ý theo đuổi. Còn mình thì đã lỡ dở, lớn tuổi, một con thì ai tin được…”, chị Tiền cười nói.
Vậy mà nghe xong lời từ chối, anh Kiên tu tu khóc. Anh cắt máu ăn thề, dặn lòng cả đời không lấy được chị thì nhất định không bao giờ cưới vợ. Trước tình yêu quyết liệt vậy, cuối cùng chị Tiền đành gật đầu đồng ý: “Thôi thì về sống chung. Đợi chừng nào có tình cảm rồi tui nói”.
Tin sét đánh sau 5 ngày về chung một nhà
Hai hôm sau họ đăng ký kết hôn, chính thức về chung một nhà. Nhưng hai vợ chồng chỉ vừa mới ở chung với nhau được 5 ngày thì chị Tiền đột nhiên nhận được tin chồng cũ là anh Bé Hai bị tai nạn chấn thương sọ não phải cấp cứu ở bệnh viện tỉnh.
Anh Bé Hai vốn là trẻ mồ côi, ly hôn rồi vẫn sống trong nhà ba mẹ cho vợ cũ, không có ai bên cạnh nên bệnh viện đành gọi chị Tiền để ký giấy cấp cứu.
Nhận tin dữ, chị Tiền vội thu xếp quần áo về quê. Dù 2 người đã ly hôn nhưng cũng vì cái tình cái nghĩa nên chị không thể bỏ anh ấy trong hoàn cảnh khốn cùng.
Sợ anh Kiên suy nghĩ thiệt thòi vướng vào mối quan hệ “tay ba” phức tạp, chị còn cho anh quyền lựa chọn ly hôn nhưng anh Kiên khẳng định “Em đi đâu anh theo đó”.
Trong viện, hai vợ chồng anh Kiên thay nhau chăm sóc anh Bé Hai, anh Kiên còn chủ động đảm nhận luôn việc tắm rửa, ăn uống cho người đàn ông xa lạ này. Có lần, bác sĩ hỏi về mối quan hệ, anh đáp: “Anh ruột tôi!”.
“Khi ấy trong nhà chẳng có cái giường tử tế để nằm, chén dĩa ăn cơm, chị phải lấy cả tấm ga bệnh viện về dùng. Hàng xóm 10 người 9 người đều nói kiểu gì cũng sẽ chạy mất dép. Chị thì nghĩ, cái duyên mình tới đâu hay đến đó”, chị Tiền kể.
Ấy vậy mà, 8 năm nay, biết vợ có bệnh lý tim mạch, anh Kiên vẫn chăm sóc chồng cũ thay chị. Tận tình, chu đáo như người thân.
‘Kiên tốt như bố mẹ ruột của tôi vậy’
Ở lại An Giang cùng vợ, anh Kiên không đi làm xa được. Khi dịch Covid-19 chưa bùng phát, anh làm đủ thứ nghề từ phụ hồ, bắt cá, bán nước nhưng mấy tháng nay ít việc, anh chuyển sang bán rau dạo. Chị Tiền trước đây đi bán vé số, nhưng nay bụng bầu sắp sinh cũng chỉ ở nhà nhặt lựa rau phụ anh.
Dù là trụ cột kinh tế gia đình năm miệng ăn nhưng hễ về nhà là người đàn ông này lại “tranh việc” của vợ. Hàng ngày, cứ 4 giờ sáng là Kiên đã dậy dọn nhà, giặt giũ xong xuôi rồi mới đi bán rau. Giữa buổi anh lại về chăm lo bữa ăn cho anh Bé Hai. Chiều lại đi lấy rau, tắm rửa vệ sinh cho chồng cũ của vợ.
Đến bố của chị Tiền cũng phải xuýt xoa khi có chàng rể quý. Ông kể, do tuổi cao nên nhiều bệnh, anh Kiên lúc nào cũng chăm sóc cho ông tận tình tỉ mỉ như con trai ruột, Tiền lấy được anh Kiên, ông cảm thấy an tâm cho con gái.
Anh Bé Hai cũng không biết tại sao anh Kiên lại tốt với mình đến thế, anh nói anh Kiên tốt như bố mẹ mình vậy, nếu không có anh Kiên có lẽ giờ anh đã chết rồi.
Bé Hai nằm suốt 6 năm trời, vết loét ăn vào xương lúc ấy đã to như cái bát. Đau rát nhưng không thể nói, cử động, Bé Hai liên tục đập tay đập chân vào tường.
Anh Kiên thấy vậy bèn mua sắt về hàn thành con xe đẩy. Từ đó, chồng lớn chồng nhỏ cùng nhau đi hát rong, bán vé số lề đường, cốt tiện bề cho Bé Hai phơi nắng, giao tiếp với mọi người.
Vậy rồi, hơn năm trước, kỳ tích đã xuất hiện. Vết lở đã lành miệng, nhờ nói chuyện mà Bé Hai ú ớ nhớ từng từ. “Ổng nằm liệt 7 năm nhớ nhớ quên quên. Ban đầu còn tưởng Kiên là em trai, đến gần đây mới biết là chồng chị. Ông ấy bảo chị phúc đức lắm mới tìm được người tốt như Kiên. Có lần đút cháo, ổng bật khóc: ‘Không có vợ chồng em thì chắc giờ đã không thể sống’”, chị Tiền kể.
‘Anh chỉ cần khỏe thôi, còn sức em còn lo cho anh’
Vừa qua, biết hoàn cảnh gia đình “hai ông một bà”, một số mạnh thường quân đã tới ủng hộ gia đình tiền tu sửa nhà cửa, giúp gia đình đỡ vất vả phần nào.
Tám năm trước do không có tiền nên anh Kiên chị Tiền không tổ chức đám cưới, giờ nhà mới được sơn sửa, anh Kiên tâm sự giờ chỉ mong có được bức ảnh cưới của hai vợ chồng treo lên tường là đã hạnh phúc lắm rồi.
Anh chia sẻ rằng đang cố gắng tiết kiệm tiền, đến khi nào được khoảng 2 triệu đồng sẽ đưa vợ đến một studio chụp vài tấm.
Ba hôm trước, người ta tìm tới nhà, gửi tặng vợ chồng anh Kiên chị Tiền 2 triệu đồng. Anh Kiên vui vẻ đèo chị đi chụp ảnh cưới. Lần đầu tiên tô son phấn, đội tóc giả, diện váy sơ-rê, chị Tiền hạnh phúc lắm! Bởi cái dự định ấy, vợ chồng chị đã đợi suốt 8 năm.
“Tui sẽ ráng khoẻ sớm. Căn nhà này tui để lại cho bà và Kiên, tui ra đằng sau cất cái phòng nhỏ ở rồi lấy vợ”, một hôm, anh Bé Hai nói về món quà cưới như thế. “Anh chỉ cần khỏe thôi, còn sức em còn lo cho anh, sống cả đời ở đây với vợ chồng em cũng được”, anh Kiên đáp.
Nghe xong, cả 2 người đàn ông với mối duyên phận kỳ lạ đều cười.
Yên Yên (t/h)