8 người đàn ông trí tuệ nhất thời Trung Quốc cổ đại
Có lẽ mọi người sẽ không phải nghi hoặc khi liệt kê 8 người đàn ông dưới đây vào danh sách những người trí tuệ nhất thời Trung Quốc cổ đại. Bởi không những trí tuệ mà còn cả những giá trị đạo đức, nhân văn mà họ đã để lại cho người đời sau này.
1. Lão Tử
Người ngày nay thường nói: “Lão Tử thiên hạ đệ nhất.” Lão Tử tên là Lý Nhĩ, là nhà triết học và nhà tư tưởng vĩ đại của Trung Quốc cổ đại. Ông là người sáng lập trường phái Đạo giáo. Tác phẩm “Đạo đức kinh” của ông giải thích sự diễn biến của vũ trụ và vạn vật, cho rằng “Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật”.
Khổng Tử bình luận về Lão Tử: “Long thừa phong vân nhi thượng cửu thiên dã! Ngô sở kiến lão tử dã, kỳ do long hồ”. Khổng Tử đại ý muốn nói rằng sau khi gặp Lão Tử xong, ông mới cảm thấy mình là người có học vấn kém cỏi.
2. Quỷ Cốc Tử
Quỷ Cốc Tử là một nhân vật rất bí ẩn. Theo truyền thuyết, ông là một người thông thiên triệt địa, có kiến thức học vấn sâu rộng người đời không sánh kịp. Một là nhà thần học: Có khả năng chiêm tinh, xem bói bát quái, dự đoán thế sự chuẩn xác vô cùng. Hai là nhà binh học, sáu thao ba lược, biến hóa vô cùng, bày binh bố trận quý thần khó lường. Ba là nhà du học, thấy nhiều biết rộng, xuất khẩu thành thơ. Bốn là xuất thế học, tu thân dưỡng tính, trừ bỏ bệnh tật, kéo dài thọ mệnh.
Tương truyền, Tôn Tẫn người nước Tề, Bàng Nguyên và Trương Nghị người nước Ngụy, Tô Tần người Lạc Dương đều là học trò xuất sắc của ông.
3. Gia Cát Lượng
Gia Cát Lượng được người đời biết đến là một bậc trí tuệ sáng chói của cổ đại Trung Quốc. Ông nổi danh với “thuyền cỏ mượn tên”, khẩu chiến quần hùng, xem thiên tượng mà biết thế sự. Bất luận là truyền thuyết dân gian hay tư liệu lịch sử thì những câu chuyện về ông đều cực kỳ huyền thoại.
Đáng nhắc tới chính là, Gia Cát Lượng từng tự so sánh mình với Quản Trọng, công trạng của đời ông lớn hơn Quản Trọng. Như vậy xem ra, Khổng Minh không thể nghi ngờ là người có khả năng toàn diện mạnh nhất.
4. Quản Trọng
Quản Trọng là nhà kinh tế học đứng đầu của Trung Quốc cổ đại. Người đời sau đã đem những tài năng của ông viết thành sách có nội dung vô cùng phong phú. Là nhà tư tưởng và thiên văn, là người có tri thức về kinh tế và nông nghiệp… Bộ não của ông chính là một bộ bách khoa toàn thư.
5. Khổng Tử
Khổng Tử tên thật là Khổng Khâu, tự hiệu là Trọng Ni. Ông là nhà tư tưởng lớn, nhà giáo dục lớn, nhà chính trị lớn nổi danh của Trung Quốc. Khổng Tử là người khai sáng tập tục cá nhân dạy học, là người sáng lập Nho giáo. Tương truyền ông có 3000 đệ tử, trong đó 72 đệ tử là người hiền tài. Ông từng được liệt vào “10 đại danh nhân văn hóa lớn Thế giới”. Ngay cả tướng mạo của Khổng Tử cũng rất đặc biệt, đỉnh đầu của ông thấp, bốn xung quanh cao, trán rộng. Người có tướng mạo này trí nhớ chắc chắn siêu phàm.
6. Trương Lương
Trương Lương tự là Tử Phòng. Ông là mưu thần quan trọng của Lưu Bang. Ông cùng với Hàn Tín và Tiêu Hà được coi là “Hán sơ tam kiệt” (ba người kiệt xuất thời Hán). Kỳ thực Trương Lương là người “trói gà không chặt” nhưng dựa vào trí tuệ cực kỳ xuất sắc mà trợ giúp Hán Cao Tổ Lưu Bang đoạt được thiên hạ.
Khi về già, ông không lưu luyến đại vị mà sống cuộc sống thong dong không màng chính trị, dạo chơi bốn phương. Hán cao tổ Lưu Bang đánh giá về Trương Lương: “Phu vận trù sách duy trướng chi trung, quyết thắng vu thiên lý chi ngoại, ngô bất như tử phòng”. (Ý Lưu Bang muốn nói về trù tính sách lược, ông không bằng được Trương Lương).
7. Khang Hi
Nếu như tính đến bậc quân vương giác ngộ của Trung Quốc cổ đại phải xếp Khang Hi ở vị trí đầu bảng. Ông là vị Hoàng đế thứ 4 của nhà Thanh. Mặc dù việc chính sự tiêu hao của Khang Hi phần lớn thời gian và tinh lực nhưng ông vẫn là vị Hoàng đế có trí nhớ “kinh người”. Mỗi khi rảnh rỗi ông vẫn không quên nghiên cứu toán học, thiên văn học và những ngành học đứng đầu thời kỳ ấy.
8. Dương Tu
Dương Tu được cho là “Trí thương hữu dư, tình thương bất túc” (chỉ số trí tuệ có thừa, chỉ số tình cảm chưa đủ). Rốt cuộc chỉ số trí tuệ của Dương Tu là bao nhiêu? Chúng ta có thể lấy Tào Tháo làm tham chiếu. Tào Tháo là người kiệt xuất thời ấy, trí nhớ hơn người (không tính về sự nghi ngờ).
Vậy, Tào Tháo đánh giá thế nào về Dương Tu? Tào Tháo nói về Dương Tu: “Ngã tài bất kiến khanh (Dương Tu), nãi giác tam thập lý”. Đại ý Tào Tháo muốn nói rằng, chỉ số trí tuệ của Dương Tu vượt xa của ông 30 dặm. Chính trí tuệ của Dương Tu khiến Tào Tháo phải nể phục và nhiều lần phải “ngậm bồ hòn làm ngọt”.
Theo Daikynguyenvn