Ý nghĩa thực của câu: Ngựa quen đường cũ
Chuyện bắt nguồn từ việc Tề Hoàn Công đi đánh nước Cô Trúc thời nhà Chu bên Trung Quốc.
Lúc cất quân đi là mùa xuân, khi trở về thì tiết trời đã sang đông, băng tuyết phủ đầy mặt đất nên quân lính của Tề Công lạc đường. Quản Trọng bèn tâu:
– Thưa bệ hạ, trí nhớ của ngựa già rất tốt nên hãy để chúng đi trước dẫn đường.
Quả nhiên, ngựa đã tìm được đường về. Do đặc tính ghi nhớ mùi vị rất tốt, nên ngựa thường rất nhớ những con đường chúng đi qua.
Câu thành ngữ này vốn ca ngợi những người có kinh nghiệm thường rất thành thuộc sự việc.
Tuy nhiên, trải qua nhiều tam sao thất bản, câu thành ngữ đã bị đổi nghĩa hoàn toàn. Ngày nay, người ta dùng câu thành ngữ này để ám chỉ những người có thói hư tật xấu cố hữu không thể bỏ được. Hoặc chỉ về một người vừa làm một chuyện xấu đã bị lên án xong vẫn tái phạm.
Sưu tầm