“Đấu trường sinh tử” Giang Trạch Dân – Tập Cận Bình (P.3): Con át chủ bài (tt)

Như một thông lệ, các nhà lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc khi muốn củng cố địa vị và quyền lực của mình, thường sử dụng đến các cuộc vận động chính trị, sử dụng bạo lực để trấn áp và thủ tiêu những người chống đối.

Giang Trạch Dân – thủ phạm chính của cuộc bức hại tàn bạo Pháp Luân Công. (Ảnh: Internet)
Giang Trạch Dân – thủ phạm chính của cuộc bức hại tàn bạo Pháp Luân Công. (Ảnh: Internet)

Phần 1: Chân dung cựu lãnh đạo Trung Quốc Giang Trạch Dân

1. Xuất thân Hán gian và bán nước cho Nga

2. Quyền lực bằng mọi giá

2.1 Thảm sát Thiên An Môn – Bước lên đỉnh cao sự nghiệp nhờ ủng hộ bạo lực 

2.2 Đàn áp Pháp Luân Công – Khi cái ác đã lên đến đỉnh điểm

* Lừa gạt Bộ Chính trị lẫn nhân dân Trung Hoa

Để bắt các ủy viên Ban Thường vụ Bộ Chính trị khác đồng ý loại bỏ Pháp Luân Công, ông Giang đã có âm mưu cùng với người phụ trách An ninh Quốc gia thời bấy giờ là ông Tăng Khánh Hồng cung cấp thông tin tình báo giả thông qua các điệp viên ở Mỹ. Những thông tin giả này nhằm vu khống Pháp Luân Công “làm chính trị”. Ông Giang đã công bố “thông tin tình báo quan trọng” này cho Trung ương Đảng. Các ủy viên Ban Thường vụ khác không thể biết được là điều đó có đúng hay không nên đã phải im lặng.

Vào ngày 10/6/1999, 3 ngày sau khi phát biểu tại cuộc họp của Ban Thường vụ Bộ Chính trị, ĐCSTQ đã thành lập “Ban Chỉ đạo Xử lý Vấn đề Pháp Luân Công”, hay còn gọi là Phòng 610. Hai ông Lý Lan Thanh và La Cán là người lãnh đạo cao nhất và nhì của phòng 610. Cơ quan này, tương tự như Ban Cách mạng Văn hóa Trung ương thời Mao Trạch Đông và Gestapo của Hitler, được giao đặc quyền đứng trên pháp luật.

Các chiến lược chính của ông Giang trong cuộc đàn áp Pháp Luân Công bao gồm “bôi nhọ thanh danh, vắt kiệt tài chính, hủy hoại thân thể”. Ông này đã tiêu hủy các cuốn sách của Pháp Luân Công, phong tỏa thông tin trên Internet, và bôi nhọ Pháp Luân Công trên các phương tiện truyền thông. Ông Giang cũng trừng phạt những ai theo Pháp Luân Công, tịch thu tài sản cá nhân của họ, đuổi việc và sách nhiễu việc làm ăn của họ.

Những người này bị hủy hoại thân thể bằng tra tấn, ngược đãi, và bị mổ lấy nội tạng khi họ vẫn còn sống. Cảnh sát được khuyến khích tra tấn họ bằng cách được phép coi những cái chết do bị tra tấn là tự tử, thiêu xác mà không cần xác định danh tính, và thông qua việc thu hoạch nội tạng của người tu Pháp Luân Công còn đang sống để bán lấy tiền.

Mặc dù đã huy động lượng lớn ngân khố quốc gia và lực lượng cảnh sát để đàn áp Pháp Luân Công, tuy nhiên kết quả vẫn chưa đạt được như ý muốn vì lòng dân chưa thuận. Để kích động lòng thù hận của dân chúng với Pháp Luân Công, ông Giang đã ra lệnh cho ông La Cán dàn dựng vụ tự thiêu trên Quảng trường Thiên An Môn vào năm 2001, trong đó những người không phải là người tu Pháp Luân Công giả dạng và tự thiêu. Tin tức về việc này được lan truyền ra khắp thế giới thông qua các phương tiện truyền thông của chính quyền Trung Quốc với một tốc độ chưa từng có.

Vụ việc đã sớm bị nhiều tổ chức quốc tế phát hiện ra là một trò lừa bịp. Khi được hỏi, một nhân viên tham gia vào việc sản xuất câu chuyện tự thiêu này nói rằng một số cảnh trong các bản tin của Đài Truyền hình Trung ương Trung Quốc (CCTV) về vụ tự thiêu đã “được quay sau đó.”

Bất chấp những nỗ lực của ông Giang Trạch Dân trong việc gây sức ép, mua chuộc giới truyền thông quốc tế để không can thiệp và không đăng sự thật về Pháp Luân Công, cuối cùng, ngày 14/08/2001, tổ chức Phát triển Giáo dục Quốc tế (IED) vẫn thông báo công khai tại cuộc họp Liên Hợp Quốc rằng:

“Cuộc điều tra của chúng tôi cho thấy chính quyền ĐCSTQ thật sự đã dàn dựng vụ tự thiêu và giết những người này để bôi nhọ Pháp Luân Công. Tuy nhiên, chúng tôi đã có được một video phân tích vụ tự thiêu cho thấy rõ ràng rằng chế độ ĐCSTQ đã chỉ đạo và dàn dựng toàn bộ sự việc”.

Ngoài ra, Chương trình Phát triển của Liên Hợp Quốc tại Geneve, Thụy Sĩ cũng đã phê phán vụ việc vì nó “là hành động do chính phủ dàn dựng để lừa gạt nhân dân”.

* Tiến hành đàn áp

Trong những ngày đầu, ông Giang Trạch Dân đã huy động tới 1/4 ngân sách GDP của Trung Quốc để đàn áp Pháp Luân Công. Vào tháng 05/2003, ngân sách “để duy trì ổn định” được công bố là khoảng hơn 111 tỷ USD, thậm chí vượt cả ngân sách quân sự (khoảng 106 tỷ USD).

Số tiền khổng lồ này được sử dụng cho bộ máy chính quyền từ trung ương đến địa phương, các lực lượng quân đội, cảnh sát tham gia vào cuộc đàn áp. Số tiền này cũng phục vụ hệ thống tuyên truyền bôi nhọ của phát thanh, truyền hình, báo chí, mạng Internet, hệ thống giáo dục mà đưa ra thông tin một chiều vu khống, bôi nhọ Pháp Luân Công và người sáng lập. Số tiền này cũng dùng để trả thưởng cho những ai tố giác người tu Pháp Luân Công trong cả nước.

Ngoài ra, nó còn được dùng để mua chuộc các kênh truyền thông quốc tế ở nước ngoài và gây sức ép kinh tế lên các quốc gia, các tập đoàn lớn, để không quốc gia nào, không một kênh truyền thông quốc tế lớn nào lên tiếng dù biết sự thật về cuộc đàn áp tại Trung Quốc. Đó là lý do mà những quốc gia vẫn được cho là mẫu mực nhất về nhân quyền, nhưng trước những hợp đồng kinh tế lớn với Trung Quốc, trong suốt một thời gian dài đã chọn cách im lặng trước cuộc đàn áp Pháp Luân Công hoặc đăng tin một chiều thuận theo vu khống của truyền thông Trung Quốc.

Hệ thống tường lửa để ngăn chặn và kiểm soát toàn bộ thông tin từ thế giới tự do cũng tiêu tốn những khoản tiền lớn trong ngân sách “duy trì ổn định” này.

Ông Giang Trạch Dân cũng đưa toàn bộ tay chân đàn em và thân tín, gia quyến của mình vào nắm giữ các vị trí lãnh đạo quan trọng để khống chế toàn bộ quyền lực trong Đảng và nền kinh tế, đặc biệt là công an và quân đội, cả trong thời gian đương quyền lẫn khi đã về hưu.

“Tứ trụ triều đình” của ông gồm: Tăng Khánh Hồng, Chu Vĩnh Khang, Từ Tài Hậu, Quách Bá Hùng. Sau khi theo ông Giang từ Thượng Hải lên Bắc Kinh, ông Tăng Khánh Hồng đã được bổ nhiệm Chủ nhiệm Văn Phòng Trung ương, Phó chủ tịch nước. Bên công an thì có ông Chu Vĩnh Khang, ông Lý Đông Sinh thâu tóm quyền lực, quân đội thì giao vào tay ông Từ Tài Hậu và ông Quách Bá Hùng.

Phòng 610 điều phối tuyên truyền lừa dối, đàn áp Pháp Luân Công, giám sát và thu thập tình báo, tra tấn, cải tạo, “chuyển hóa” người tu Pháp Luân Công trong nước. Ngoài ra, Phòng 610 này còn cử nhân viên mật vụ đi khắp thế giới để tuyên truyền bôi nhọ, vu khống Pháp Luân Công và nhà sáng lập, mua chuộc quan chức, cảnh sát thậm chí cả xã hội đen, mafia tham gia vào cuộc đàn áp, thậm chí nhiều lần tổ chức ám sát người tu Pháp Luân Công và người sáng lập.

Nhưng đỉnh điểm của cái ác chính là hành vi mổ cướp nội tạng người tu Pháp Luân Công để bán kiếm lợi, được luật sư nhân quyền Canada, ông David Matas nhận xét là “một hành động tà ác nhất từ trước đến nay chưa từng có trên hành tinh này”.

Ngày 19/5/2016, Tổ chức Thế giới Điều tra về bức hại Pháp Luân Công đã công bố một báo cáo dài hơn 210.000 chữ chứng minh có kho nội tạng sống khổng lồ ở Trung Quốc mà nguồn gốc chủ yếu là từ người tu Pháp Luân Công. Đây được cho là kết quả điều tra trong 10 năm thu thập chứng cứ, theo dõi 865 bệnh viện có hoạt động cấy ghép và hơn 9.500 bác sĩ làm nghề này, kiểm tra thông tin từ các báo cáo luận văn, kho số liệu trên các trang mạng của bệnh viện và gọi hơn 2.000 cuộc điện thoại ghi âm làm chứng.

Khoảng 1,5 triệu người đã bị chính quyền Trung Quốc giết để lấy nội tạng, chủ yếu trong số đó là những người tu Pháp Luân Công. Đây là kết quả điều tra mới được công bố hôm 22/6 của ba nhân sỹ tiên phong trong nỗ lực phơi bày tội ác diệt chủng tại Trung Quốc, bao gồm cựu Quốc vụ khanh Canada David Kilgour, nhà báo điều tra Ethan Gutmann và luật sư nhân quyền David Matas.

Ông David Kilgour (trái), ông David Matas (giữa) và ông Ethan Guttman (phải). (Ảnh: Internet)
Ông David Kilgour (trái), ông David Matas (giữa) và ông Ethan Guttman (phải). (Ảnh: Internet)

* Con át chủ bài

Trong thời kỳ đầu của cuộc trấn áp, ông Giang đã hò hét rằng sẽ “tiêu diệt Pháp Luân Công trong vòng ba tháng”, nhưng bản thân ông và ĐCSTQ không ngờ rằng dù cho không sử dụng hình thức bạo động, mà chỉ bằng nỗ lực đi nói rõ sự thật với thế giới, Pháp Luân Công không những vẫn sống, vẫn tồn tại mà còn phát triển rộng khắp ra toàn thế giới, kể cả ở Việt Nam.

Cuối năm 2009, Tòa án quốc gia Tây Ban Nha đã ra quyết định truy tố các bị can Giang Trạch Dân, La Cán, Bạc Hy Lai, Giả Khánh Lâm, và Ngô Quan Chính vì các tội tra tấn và diệt chủng đối với người tu Pháp Luân Công.

Ngày 6/2/2012, ông Vương Lập Quân, cựu Giám đốc Công an Trùng Khánh đã xông vào lãnh sự quán Mỹ ở Thành Đô giao cho Chính phủ Mỹ một lượng lớn tài liệu cơ mật các loại về nội tình trong ĐCSTQ, mà phần lớn là tài liệu về vấn đề Pháp Luân Công, gồm cả tài liệu mật vạch trần bức màn đen mổ lấy nội tạng sống người tu Pháp Luân Công.

Sau đó, hãng thông tấn Hoa Kỳ Washington Free Beacon đã trích lời một quan chức Mỹ, rằng ông Vương Lập Quân đã nói với quan chức lãnh sự quán Mỹ về âm mưu chính biến đoạt quyền Tập Cận Bình của ông Bạc Hy Lai và Chu Vĩnh Khang. Tạp chí Phượng Hoàng (Hồng Kông) số tháng 1/2015 tiết lộ, đồng minh trong âm mưu chính biến của Bạc chính là ông Giang Trạch Dân và Tăng Khánh Hồng. Tạp chí Tiền Tiêu (Hồng Kông) cũng đưa tin, sau sự kiện chính biến ngày 19/3 thất bại, ông Giang Trạch Dân đã điện cho ông Hồ Cẩm Đào nhờ giúp đỡ cho ông Chu Vĩnh Khang.

Trong những năm gần đây, phe cánh ông Giang đã dần yếu thế. Nhiều tay chân của ông tham gia chiến dịch đàn áp Pháp Luân Công đã bị xét xử với tội danh ‘hình thức’ là tham nhũng, như cựu Ủy viên Bộ Chính trị Bạc Hy Lai, cựu Thứ trưởng Bộ Công an, kiêm Trưởng Phòng 610, Lý Đông Sinh, và cựu Bộ trưởng Bộ Công an Chu Vĩnh Khang, Ủy viên Bộ Chính trị Từ Tài Hậu và Quách Bá Hùng…

Chu Vĩnh Khang (trái) là Ủy viên chính trị trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc từ năm 2007 và Bạc Hy Lai từ Tháng 3/2011 đều bị ngã ngựa vì tham nhũng. (Ảnh: Internet)
Chu Vĩnh Khang (trái) và Bạc Hy Lai đều đã bị ngã ngựa vì liên quan tới tham nhũng. (Ảnh: Internet)

Bằng nỗ lực kháng nghị ôn hòa để phản bức hại và đòi quyền tự do tu luyện không mệt mỏi của những người tu Pháp Luân Công trên toàn thế giới, ngày 13/6 năm nay, Hạ viện Mỹ đã thông qua Nghị quyết 343 yêu cầu chính quyền Trung Quốc chấm dứt hoạt động mổ cướp nội tạng đối với các tù nhân lương tâm trong đó có của người tu Pháp Luân Công, đồng thời kết thúc cuộc đàn áp Pháp Luân Công vốn đã kéo dài 17 năm qua.

Mới đây, trong ngày đầu tiên của phiên họp toàn thể Nghị viện châu Âu (12/9), Chủ tịch Nghị viện ông Schulz đã chính thức công bố Bản tuyên bố số 48 được 414 nghị viên ký thông qua: kêu gọi dừng hành vi mổ cướp nội tạng các tù nhân lương tâm đang diễn ra tại Trung Quốc, bao gồm việc tiến hành điều tra độc lập ngay lập tức. Bản tuyên bố nêu rõ, liên tục có những báo cáo đáng tin cậy chỉ ra rằng, có việc mổ cướp nội tạng một cách có hệ thống, được nhà nước bao che, nạn nhân là những tù nhân lương tâm đang còn sống, là những người tu Pháp Luân Công, người Duy Ngô Nhĩ, người Tây Tạng và người Ki-tô giáo.

Giới quan sát nhìn nhận, nếu ông Tập Cận Bình tập hợp đủ lực lượng ủng hộ rồi sử dụng tội “diệt chủng” và “phản nhân loại” để truy cứu ông Giang Trạch Dân và những người có liên quan, có thể trận chiến sẽ hoàn toàn kết thúc. Hiện nay, số người ký tên khởi kiện ông Giang Trạch Dân về các tội này lên Tòa án Tối cao Trung Quốc đã lên đến khoảng 1,5 triệu người.

Có thể nói, trong “đấu trường sinh tử” giữa Giang Trạch Dân và Tập Cận Bình thì việc đàn áp Pháp Luân Công đóng vai trò là con át chủ bài mà ông Tập Cận Bình sẽ công khai khi đến lúc cần thiết để hoàn toàn triệt hạ phái Giang. Tuy nhiên, ông cũng thừa hiểu rằng, một khi công khai sự thật về Pháp Luân Công, điều đó cũng tương đương với việc ĐCSTQ có nguy cơ tự sụp đổ vì nhân dân Trung Hoa không thể đặt niềm tin của họ vào một thể chế tà ác như thế được.

Công khai sự thật về Pháp Luân Công và dẫn dắt Trung Quốc đi theo hướng dân chủ, ông Tập Cận Bình đang đứng trước một quyết định mang tính lịch sử trọng đại. Thời điểm đưa ông Giang Trạch Dân ra công lý và chấm dứt cuộc bức hại Pháp Luân Công đã chín muồi. Khi tin tức về việc bắt giữ ông Giang được công bố, người dân Trung Quốc sẽ đốt pháo ăn mừng để kỷ niệm một thời đại mới.

(Còn tiếp…)

Theo Trithucvn.net

Ad will display in 09 seconds

Vì sao không làm việc gian dâm nhưng vẫn bị Thần trách phạt?

Ad will display in 09 seconds

Sự biến mất 13 hộp sọ kì dị nhất thế giới

Ad will display in 09 seconds

Vì sao nói: Phụ nữ càng dịu dàng như nước, đàn ông sẽ càng thành đạt?

Ad will display in 09 seconds

Người cá đang sống ở đâu?

Ad will display in 09 seconds

Không gian khác có thật sự tồn tại

Ad will display in 09 seconds

Vì nó là bạn cháu!

Ad will display in 09 seconds

Truyền kì tôn giả A Nan nhập niết bàn

Ad will display in 09 seconds

Chuyện cổ Phật gia: Ai tỉnh, ai say?

Ad will display in 09 seconds

3000 phồn hoa trong nháy mắt - Trăm năm mây khói cũng như không

Ad will display in 09 seconds

3 cái hố dẫn xuống địa ngục và câu chuyện báo ứng kinh hoàng

  • Vì sao không làm việc gian dâm nhưng  vẫn bị Thần trách phạt?

    Vì sao không làm việc gian dâm nhưng vẫn bị Thần trách phạt?

  • Sự biến mất 13 hộp sọ kì dị nhất thế giới

    Sự biến mất 13 hộp sọ kì dị nhất thế giới

  • Vì sao nói: Phụ nữ càng dịu dàng như nước, đàn ông sẽ càng thành đạt?

    Vì sao nói: Phụ nữ càng dịu dàng như nước, đàn ông sẽ càng thành đạt?

  • Người cá đang sống ở đâu?

    Người cá đang sống ở đâu?

  • Không gian khác có thật sự tồn tại

    Không gian khác có thật sự tồn tại

  • Vì nó là bạn cháu!

    Vì nó là bạn cháu!

  • Truyền kì tôn giả A Nan nhập niết bàn

    Truyền kì tôn giả A Nan nhập niết bàn

  • Chuyện cổ Phật gia: Ai tỉnh, ai say?

    Chuyện cổ Phật gia: Ai tỉnh, ai say?

  • 3000 phồn hoa trong nháy mắt - Trăm năm mây khói cũng như không

    3000 phồn hoa trong nháy mắt - Trăm năm mây khói cũng như không

  • 3 cái hố dẫn xuống địa ngục và câu chuyện báo ứng kinh hoàng

    3 cái hố dẫn xuống địa ngục và câu chuyện báo ứng kinh hoàng