Một đời qua nhanh như thế đó
Lúc đang ăn cơm, ông xã tôi nhận được một cuộc điện thoại, của một người anh họ bà con xa gọi đến.
Hai người trò chuyện xong, ông xã tôi cho biết con gái nhỏ của anh ta sắp vào đại học rồi. Đại não tôi giống như hôn mê một thoáng, tranh thủ thời gian xác nhận lại không phải tôi nghe lầm đấy chứ. Ông xã tôi cười, nói phản ứng của tôi cũng giống anh ấy khi mới vừa nhận cuộc gọi. Đứa cháu này chúng tôi đã thấy qua, trong ấn tượng cháu còn như là một nàng búp bê bé bỏng, sao đột nhiên lại thành sinh viên rồi.
Năm đó đến nhà anh họ, chúng tôi đi du lịch và dẫn cháu gái theo. Ấn tượng tương đối sâu, bởi vì trên đường đi chúng tôi trò chuyện chơi đùa rất vui, và còn thuyết phục nhân viên bán vé là cháu mới năm tuổi, vóc dáng thấp cần giảm tiền vé tham quan vào cửa. Cảm giác thời gian chưa có qua bao lâu, vậy mà từ đó đã bảy tám năm rồi.
Một thời gian đầu óc tôi vẫn chưa ổn định, vẫn còn đang trong hồi tưởng, lúc ấy đi du lịch dẫn cháu theo, hình như cháu mới mười tuổi thì phải? Nhìn không có lớn như vậy. Ông xã tôi cười, phân tích nói chúng tôi lúc đó chưa có con, nên không nhạy cảm về độ tuổi và chiều cao của trẻ. Sau đó, anh tổng kết một câu: “Em không cảm nhận được rằng chúng ta đã già đi phải không?”
Tôi cũng cười, quả thật là quá đột ngột. Tuy còn chưa già lắm, nhưng thời gian trôi qua nhanh quá, thật quá lặng lẽ. Chúng ta đều quá bận rộn, rất ít dừng lại để suy ngẫm, thời gian trôi qua và thành quả mà chúng ta đạt được có tương xứng chăng, còn có những cố gắng, những điều chúng ta mong muốn và truy cầu đến cùng có đáng giá hay không?
Thời gian trôi qua, rất nhiều sự tình lặp lại. Rất nhiều phiền não đã qua lại trở về, hạnh phúc và khổ đau, thăng trầm thay nhau trình diễn, tâm tình từ trên xuống dưới không ngừng dao động; càng có người hốt hoảng, đã mất rồi, thua thiệt rồi. Chúng ta khó có được một chút thanh nhàn thật sự, nên cảm thấy thời gian trôi qua không nhanh gì nhiều, chỉ có lúc ngoảnh đầu nhìn lại mới bừng tỉnh đại ngộ, một đời thì ra cũng không dài như thế.
Trong tâm tôi vui mừng vì cháu gái sắp vào đại học, càng cảm thấy tin tức bất ngờ này đã nhắc nhở tôi ngẫm nghĩ về thời gian. Một đời cũng không dài như chúng ta vẫn tưởng tượng, rất nhiều sự tình không quan trọng như chúng ta vẫn thường nghĩ…
Theo Đại Kỷ Nguyên