Công năng đặc dị thật sự tồn tại: Người tu hành cổ đại có năng lực phi thường
Mấy năm nay, cùng với việc phim ảnh được trình chiếu rộng rãi, các loại siêu năng lực cũng được nhiều người biết đến. Tuy nhiên, có người dù vẫn xem say sưa và rất yêu thích, nhưng lại không tin trong thực tế thực sự có những siêu năng lực này. Vậy siêu năng lực có thật sự tồn tại?
Siêu năng lực còn được gọi là công năng đặc dị. Các nhà khoa học phương Tây đã nhiều năm nghiên cứu về lĩnh vực này và cũng đã đạt được nhiều bước tiến không nhỏ, thậm chí họ còn phát hiện, ngồi thiền tĩnh tu có thể xuất ra công năng đặc dị.
Tiến sĩ người Mỹ Dean Radin là nhà khoa học đứng đầu Viện Khoa học Nghiên cứu Tư duy (IONS). Viện nghiên cứu này đã một lần thực hiện cuộc khảo sát đối với 2.000 người tĩnh tu, xem họ có những công năng như nhìn xa, đọc suy nghĩ người khác, biết trước tương lai,… hay không.
Cuối cùng, 75% số người tu hành cho biết, họ đã thể nghiệm được những điều này, và đó là thông qua ngồi thiền tĩnh tu mà đạt được. TS. Dean Radin trong cuốn sách “Siêu thường” của mình đã viết: “Một vị danh nhân không có bất kỳ hoài nghi gì về công năng đặc dị thừa nhận, ông cho rằng công năng đặc dị đã được khoa học chứng minh”.
Phương Tây nghiên cứu công năng đặc dị, nhưng đa số bị giới hạn ở khái niệm “lực ý niệm”, kỳ thực, trong văn hóa tu luyện ở phương Đông từ sớm đã có rất nhiều bằng chứng và những giải thích rất đầy đủ về công năng đặc dị, ví dụ như:
Công năng thiên nhãn thông
Tây Tấn, thời Hâu Triệu có vị tăng nhân tên là Phật Đồ Trừng rất giỏi về niệm thần chú, có thể xua được quỷ quái. Khi ông dùng dầu vừng trộn son phấn bôi vào tay, thì những sự vật sự việc ở cách xa ngàn dặm đều hiển hiện ra trong tay ông, rõ mồn một như đang đứng trực tiếp ở đó quan sát.
Phật Đồ Trừng thường sai đệ tử đến Tây vực mua hương. Một lần, Phật Đồ Trừng nhìn trong lòng bàn tay mình thấy người đệ tử đi mua hương gặp phải cướp, ông lập tức thắp hương niệm chú để bảo vệ. Đệ tử của ông sau khi trở về nói, ngày đó tháng đó có đạo tặc đến cướp, đúng thời điểm đó thì có mùi hương xuất hiện, ngay lập lức bọn cướp chạy hết không rõ nguyên nhân.
Công năng túc mệnh thông
Rất nhiều nhà dự ngôn cổ đại đều có công năng này, ví dụ như Gia Cát Lượng trong thời Tam Quốc, Lý Thuần Phong trong triều đại nhà Đường, Thiệu Ung thời nhà Tống, Lưu Bá Ôn thời nhà Minh,….
Lão Tử thời Xuân Thu, trước khi ở ẩn đã đến nước Tần. Khi đi qua Hàm Cốc Quan (Ngày nay là huyện Linh Bảo tỉnh Hà Nam), thủ quan nơi đây là Lệnh Doãn thông qua xem bói biết được sắp có thần nhân đi qua nơi đây, liền lệnh cho dân quét dọn 40 dặm đường để tiếp đón, và quả nhiên Lão Tử đã tới.
Lão Tử chưa bao giờ truyền thụ bất cứ điều gì ở trung nguyên, nhưng ông biết Lệnh Doãn là người trong mệnh có tuệ căn đắc đạo, nên Lão Tử đã dừng lại ở nơi đây. Điều này cho thấy Lão Tử có công năng có thể biết trước được tương lai.
Công năng thần túc thông
Trương Tam Phong trong triều đại Nam Tống có một lần ẩn cư trên núi Thái Bình, nhưng ông bẩm sinh hiền hòa, rất hòa hợp với các phụ lão hương thân ở đó. Trước khi đi ông mời các lão nhân trong thôn đến dùng bữa cơm từ biệt, nhưng Trương Tam Phong ở trên núi đã rất lâu rồi không nhóm lửa, cũng không có gì để mồi lửa, thế là ông nói sẽ xuống núi lấy lửa, nhưng ngay trong chốc lát đã mang được lửa về, trong khi khoảng cách từ đó đến chân núi là 40 dặm (khoảng 64 km).
Trương Tam Phong còn mua một chút đậu hũ cùng chiếc khay gỗ để bưng. Ăn cơm xong, ông nói với các lão nhân, cái khay gỗ này là đồ của nhà họ Vương ở Thành Đường Ấp, sau đó nhờ họ mang đến đó trả lại giúp ông. Những lão nhân này sau khi tìm đến nhà họ Vương mới biết Thành Đường Ấp cách núi Thái Bình hơn 140 dặm (khoảng 225 km).
Những siêu năng lực này, nếu theo quan điểm của khoa học hiện tại thì rất khó giải thích, nhưng cũng có những nhà khoa học đã đột phá quan niệm cũ và tích cực triển khai nghiên cứu.
Ví dụ như hai nhà khoa học vĩ đại của lịch sử nhân loại là Newton và Einstein, khi nghiên cứu các quy luật khách quan trong thế giới vật lý, đã phát hiện ra câu trả lời cuối cùng cho các câu hỏi liên quan đến vũ trụ, chỉ có thể là sự chỉ dẫn của thần. Vì thế, khi về gia hai nhà khoa học này đều gia nhập vào tôn giáo.
Như Newton từng nói:
“Vạn vật trong vũ trụ, nhất định có một đấng toàn năng cai quản, thống trị. Trong tận cùng của kính viễn vọng tôi nhìn thấy dấu tích của thần”.
Lê Hiếu biên dịch