Có rất nhiều câu chuyện được kể như là “bằng chứng” cho sự luân hồi; trong đó nhiều người khi sang kiếp khác vẫn mang những vết sẹo hay dấu ấn đặc biệt trên cơ thể có liên quan đến những vết thương, bệnh tật hay đặc điểm nhận dạng trong tiền kiếp.
Dưới đây là một số câu chuyện có thật được ghi chép lại, còn những diễn biến ấy có chứng tỏ rằng linh hồn con người sau khi chết có luân hồi thật hay không tùy thuộc vào suy xét của từng độc giả.
1. Sự trở lại của lão bộc trung thành
Chỉ khi nhìn phần tai có tật của đứa cháu mới sinh, bác sĩ Delarry mới tin Felix quả thật đã đầu thai như linh hồn ông đã thông báo trước đó.
Trong một tạp chí về tâm linh xuất bản tại Pháp năm 1948, bác sĩ người Pháp Maurice Delarry đã kể về trải nghiệm của chính ông về cái gọi là sự đầu thai của một người quen biết. Trước đó, bác sĩ Delarry không tin chuyện luân hồi, rồi những gì trải qua khi nghiên cứu về thuật cầu cơ khiến ông dần tin chắc điều này là có thật.
Theo lời kể của Maurice Delarry, một buổi tối tháng 5/1947, vợ chồng ông đang cầu cơ thì chiếc xe lay động, lần lượt chỉ vào 5 chữ cái, biểu thị cái tên của linh hồn đang nhập vào cơ, đó là Felix. Họ hỏi: “Ông Felix muốn gì?”. Linh hồn trả lời: “Tôi muốn báo cho ông bà biết rằng một ngày gần đây tôi sẽ trở lại trong gia tộc của ông bà”. Hai vợ chồng hỏi tại sao, linh hồn không giải thích mà chỉ khẳng định lần nữa: “Đúng, tôi sẽ trở lại trong gia tộc của ông bà”.
Bác sĩ Maurice nói, họ hàng của ông bà rất đông và sống rải rác khắp nơi, vậy ông Felix có thể nói rõ ông sẽ trở lại ở địa phương nào không. Felix nói địa điểm và tên gia đình mà ông ta sẽ “tới”.
“Có chắc ông sẽ vào gia đình ông A. bà con của chúng tôi?”. “Đúng vậy, gia đình họ hiện có hai con gái”. Vợ chồng bác sĩ hỏi Felix có biết tên hai cô bé ấy không, linh hồn bảo có rồi đọc đúng tên, cả ngày sinh tháng đẻ nữa. “Ông ta” cũng tiết lộ, ngày ông trở lại dương gian là 24/9/1947, vào lúc rạng sáng.
“Nhưng chúng tôi làm sao có thể biết chắc đứa bé được sinh ta ấy chính là ông đầu thai?”, bác sĩ hỏi. Felix trả lời: “Cô J. (tên của vợ bác sĩ) sẽ nhận ra ngay khi nhìn thấy tai phải của tôi, vì tôi chính là Felix, người hầu trung thành của ông bà thân sinh cô ấy”.
Từng câu hỏi và trả lời trong buổi cầu cơ đó đã được bác sĩ Maurice Delarry ghi lại để đối chứng sau này, nhưng không tiết lộ với ai. Gia đình ông A. mà linh hồn Felix nói đến chính là gia đình chị họ của bà bác sĩ. Lúc đó vợ chồng Delarry không hề biết người chị họ sống ở xa ấy đã mang thai. Và 4 tháng sau, đúng ngày 24/9/1947, họ nhận được điện tín từ chính người họ hàng ấy thông báo đã sinh hạ một bé trai lúc 8h sáng.
Ba tháng sau, vợ chồng bác sĩ mới có điều kiện đến thăm chị họ và được gia chủ đưa vào phòng nhìn mặt em bé. Khi bà Delarry lại gần chiếc nôi, đứa bé chăm chăm nhìn bà, miệng mỉm cười nhưng nước mắt tuôn ra, rồi giơ tay về phía bà như đòi bế. Bố mẹ bé ngạc nhiên hết sức vì thấy con mình trước đây không bao giờ chịu theo người lạ.
Vợ chồng bác sĩ nhìn thấy miếng vải băng ngang đầu em bé thì đoán biết phần nào nguyên nhân, nhưng vẫn giả vờ hỏi sao phải băng, có phải bé bị chốc lở không. Người mẹ đáp: “Không phải, vì bé có tật ở tai phải ngay từ lúc sinh ra, vành tai chỉ dính một chút vào da đầu, bác sĩ nói phải bôi thuốc và băng lại một thời gian cho nó liền”.
Đến lúc này, vợ chồng bác sĩ Maurice Delarry không còn nghi ngờ gì về điều mà Felix đã thông báo trước đây cũng như sự tồn tại của luân hồi, bởi lão bộc Felix trước đó cũng có tật ở tai y hệt như vậy.
(Còn tiếp)
Theo kienthuc.net