Nhiều nghiên cứu khoa học đã cho thấy, năng lượng phát ra bởi người tu luyện thiền định vượt hàng trăm đến hàng ngàn lần mức độ năng lượng của người bình thường.
Chúng ta hãy cùng xem xét một số nghiên cứu dưới đây.
1. Sóng Gamma vượt khỏi các biểu đồ
Năm 2004, nghiên cứu của nhà thần kinh học Richard Davidson về năng lượng phát ra bởi các nhà sư thiền định Tây Tạng được ghi chép trong hồ sơ của Đại học Stanford.
Ông Davidson đã làm thí nghiệm đối với các vị sư Lạt Ma có trình độ cao thâm nhất, mỗi người đã trải qua từ 15 – 40 năm thực hành thiền định. Ông đã đo sóng gamma phát ra từ não họ với các máy đo điện tử (EEG) và máy quét não. Một nhóm 10 học sinh không có kinh nghiệm thiền định cũng được thí nghiệm sau một tuần được hướng dẫn thực hành thiền định.
Sóng Gamma được cho là “một trong những sóng điện não có tần suất cao nhất và quan trọng nhất”. Để tạo ra sóng gamma cần hàng ngàn tế bào thần kinh hoạt động đồng thời ở mức độ rất cao.
Davidson đã nhận thấy hoạt động của sóng gamma được tạo ra bởi các vị sư có biên độ mạnh hơn và cao hơn so với bất kỳ trường hợp nào trong lịch sử ghi nhận trước đó. Sự chuyển động phương và biên độ của các sóng có trình tự tổ chức tốt hơn nhiều so với các tình nguyện viên không thiền định.
Điều này chứng minh rằng thiền định có thể dẫn đến sự phân bố lại chất xám trong não và ngăn ngừa sự mất mát của nó. Việc mất chất xám tác động đến nhiều chức năng thần kinh, chẳng hạn như kiểm soát các cảm xúc, thúc đẩy suy nghĩ và chuyển động. Sóng gamma cũng tham gia vào việc điều khiển các chức năng và các tình huống cùng với chất xám.
2. Các khí công sư phát ra sóng hạ âm gấp từ 100-1000 lần so với người bình thường
Vào năm 1998, GS. Lữ Dương Phường và hàng chục nhà khoa học Mỹ đã tiến hành nghiên cứu đối với các khí công sư ở Trung Quốc. Nhà khoa học người Nga, TS. Konstantin Korotkov đã làm những thí nghiệm về trường năng lượng trên cơ thể người trước và sau khi thiền định.
Năng lượng sinh học của người trước (trái) và sau (phải) khi thiền định.
Khí công là một môn tu luyện cổ xưa bao gồm việc trau dồi năng lượng, không chỉ bằng cách thực hành các bài tập, mà còn bởi việc cải thiện bản chất của tâm trí, vì thân thể và tâm trí được cho là đồng nhất. Người ta biết rằng khí công có hiệu quả chữa bệnh.
Trong nghiên cứu của mình, cô đã phát hiện ra các khí công sư có thể phát ra các sóng hạ âm nhiệt gấp 100 – 1000 lần so với những người bình thường.
Thậm chí chỉ sau vài tuần tập luyện, những người mới thực hành đã phát ra năng lượng sóng hạ âm cao gấp 5 lần so với trước khi tập luyện.
Một nghiên cứu tương tự tại Cao đẳng Trung Y Bắc Kinh được công bố vào năm 1988, cho thấy khí mà các khí công sư phát ra có thể được đo đạc một phần, đo thấy các sóng hạ âm với cường độ mạnh gấp 100 lần một người trung bình. Cả hai nghiên cứu này đã được trích dẫn chi tiết bởi Viện Sức khỏe Trung Quốc.
3. Các vị sư phát ra nhiệt ở nơi những người bình thường khác có thể lạnh cóng
Vào năm 2002, một thí nghiệm được tiến hành trên các nhà sư Tây Tạng ở miền bắc Ấn Độ được miêu tả trong báo Gazette của Đại học Harvard.
Các nhà sư mặc trang phục mỏng, được đưa vào trong một căn phòng có nhiệt độ đã hạ xuống tới 4 độ C. sau khi họ tiến nhập vào trạng thái thiền định sâu. Các tấm vải dày sũng nước lạnh được choàng lên hai vai họ.
Theo các nghiên cứu, dưới những điều kiện như vậy, một người bình thường sẽ rùng mình, mất kiểm soát và sụt giảm nhiệt độ cơ thể thậm chí có thể dẫn đến tử vong.
Tuy nhiên, những vị sư này vẫn duy trì trạng thái ấm và nhiệt cơ thể họ đã làm khô các miếng vải dầy. Khi các tấm vải được hong khô, người ta tiếp tục choàng thêm nhiều tấm vải ướt nữa lên người họ. Mỗi nhà sư đã làm khô ba tấm vải trong thời gian vài giờ đồng hồ.
Herbert Benson, người đã nghiên cứu 20 năm các phương pháp thiền định, cho biết rằng nhiệt phát ra từ cơ thể của các nhà sư chỉ là một sản phẩm phụ của thiền định.
Nhiều thí nghiệm như vậy đã được thực hiện trên những người thực hành thiền định và một vài trong số họ có thể phát ra một lượng lớn các loại năng lượng mà các máy móc hiện nay có thể đo được. Họ cũng có thể kiểm soát sự trao đổi chất và các quá trình khác của cơ thể.
4. Chữa lành bệnh kỳ diệu
Rất nhiều học viên Pháp Luân Đại Pháp còn gọi là Pháp Luân Công, cho biết đã khỏi hẳn các bệnh mãn tính và các bệnh nan y sau một thời gian ngắn thục hành môn tu luyện. Pháp Luân Đại Pháp là một môn khí công tu luyện cả tâm lẫn thân dựa trên ba nguyên lý chính là “Chân, Thiện, Nhẫn”.
Vào năm 2000, nhà báo y tế Lara C. Pullen đã phỏng vấn các học viên Pháp Luân Đại Pháp cho bài viết đăng trên tạp chí CBS Health Watch.
Ông Sâm Dương (Sen Yang) 39 tuổi ở Chicago đã được chẩn đoán là bị viêm gan mãn tính. Ông nói với phóng viên Pullen: “Một bác sĩ đã nói trực tiếp với tôi rằng, không có cách nào để chữa được bệnh này. Ông sẽ phải mang bệnh đó trong suốt quãng đời còn lại”.
Sau khi tập Pháp Luân Đại Pháp một thời gian, anh đã trải qua một cuộc xét nghiệm vật lý và toàn bộ 32 xét nghiệm đều cho ra kết quả bình thường, bao gồm những xét nghiệm liên quan đến chứng bệnh.
“Ngay từ đầu, tình trạng thể chất của tôi đã thay đổi rất nhanh. Khi đi bộ, tôi cảm thấy cơ thể của tôi nhẹ nhàng như thể mình đang bay lên vậy”, ông nói.
Các học viên Pháp Luân Đại Pháp giải thích rằng, môn tu luyện này không có mục đích trị bệnh, mà đây chỉ là kết quả tự nhiên của việc cải thiện tâm trí và thực hành các bài tập để tăng cường năng lượng trong cơ thể.
Zhi Ping Kolouch, một người tập Pháp Luân Đại Pháp 43 tuổi, nói với cô Pullen rằng: “Nếu một người cảm thấy đau buồn trong tâm, họ sẽ bị bệnh”.
Theo Epoch Times