Tinh Hoa

Con gà trống kiêu ngạo

Xưa có một con gà trống to lớn gáy mỗi ngày và nó rất tự phụ. Một ngày kia, khi gà trống đi nghênh ngang loanh quanh chuồng, nó đã gặp một con vịt con. Gà trống đã nói một cách tự hào: “Này con vịt nhỏ, hãy nói cho ta biết ai có tiếng gáy hay hơn ta? Ngoài ta ra, ngươi có lẽ sẽ không tìm ra ai mà có tiếng gáy hay như vậy.” Nhìn vào gà trống, vịt con nói rằng: “Ngươi ở trong chuồng gà mỗi ngày và không bao giờ ra ngoài để nhìn thế giới. Mấy con ngỗng hoang dã kia ngày mai chúng sẽ đi du ngoạn. Tại sao ngươi không đi với chúng?”, gà trả lời: “Tôi không thể bay. Làm sao bây giờ?” Vịt con nói: “Không sao. Ngươi chỉ cần cưỡi lên lưng chúng. ”


Thế rồi, có một con ngỗng hoang đang mang một con gà trên lưng!” “Thật là thú vị. ” Mọi người thật kinh ngạc khi thấy gà trống du ngoạn với ngỗng. Chúng cứ bay mãi và cuối cùng đã đến một hồ nước lớn. Ngỗng bèn đáp xuống hồ và bận rộn tìm kiếm thức để ăn. Gà trống không có gì để làm nên nó đã cất tiếng gáy. Khi vừa khi nghe tiếng gà trống gáy, một con thiên nga trong hồ bắt đầu cất tiếng hát. Đó là lần đầu tiên gà trống nghe lời hát của thiên nga và đã nghĩ rằng nó đến từ những con chim trên cây.


 

“Tôi ở đây,” một con thiên nga bé tí kêu vang.

Rồi gà trống đã thấy một con thiên nga nhỏ đang cúi mình không xa lắm, và đang nhìn gà, gà hỏi: “Bạn là ai? Có phải bạn vừa hát đó phải không?”

“Dĩ nhiên chính là tôi. Để tôi và các bạn tôi hát một bài hát cho anh nghe.” Rồi các con thiên nga bắt đầu hát. Chúng hát thật hay đến độ những con ve sầu cũng trổi khúc thỏ thẻ phụ họa cho vui.

Khi các con ngỗng ăn xong, chúng tiếp tục cuộc hành trình. Chúng đã bay đi rất xa và đến một khu rừng to lớn. Gà trống đã say sưa với đủ thứ tiếng chim hót trong rừng, mà gà chưa từng nghe bao giờ. Âm thanh róc rách êm đềm là gì vậy? Gà tò mò tìm đến nơi,  đó là tiếng suối reo và thác đổ. Những âm thanh rõ ràng và thanh bạch đã vang dội từ ngọn thác trong rừng. Thật là tuyệt diệu. Hòa vào đó là âm thanh nhẹ nhàng xào xạc từ những cơn gió đùa dỡn reo vui xuyên qua cây lá của núi rừng.

Gà trống đã bị mê hoặc đến nỗi anh ta không muốn bỏ đi, nhưng các con ngỗng thúc dục anh tiếp tục cuộc hành trình cùng với họ. Khi họ đến bên biển, gà trống thật kinh ngạc bởi âm thanh dạc dào của muôn trùng sóng biển. Rồi anh ta đã thấy những con hải cẩu tự do vui đùa gọi nhau vang lên cả bầu trời. Những con ngỗng hoang đã hát cùng chúng thật vui vẻ. Những âm thanh rõ ràng và thanh bạch của chúng đã bay vút lên trời cao. Gà trống đã nhận ra rằng lời hát của những con ngỗng thật hay.

Trong suốt cuộc hành trình, gà trống đã nghe đủ loại âm thanh của thiên nhiên. Khi anh ta quay trở lại trại của mình, anh ta không bao giờ còn dám tự cao tự đại nữa.

Tác giả: Jinlu

(Theo Chánh Kiến)