Trong suốt hành trình cuộc đời, chúng ta có lúc đối mặt với rất nhiều bất hạnh và khó khăn. Có người thì cảm thấy đau đớn, lúng túng hay buồn khổ. Có người thì cảm thấy thất bại và không thể nào thoát ra khỏi tình cảnh đó trong một thời gian dài.
Khi bình tĩnh trở lại, chúng ta có thể tự hỏi mình: tại sao chúng ta phải ứng xử với những khó khăn theo cách như vậy? Một người bạn của tôi một lần đã nói rằng mọi thứ xảy ra đều có tiền duyên đằng sau nó. Điều này là hoàn toàn đúng.
Mọi việc đều được gây ra bởi nhân duyên. Vì vậy, chúng ta không cần phải lo lắng quá nhiều về kết quả của những chuyện xảy ra hằng ngày. Thêm vào đó, rất nhiều người thông tuệ nhận ra rằng thế gian này là hư ảo, huyễn tượng và hoàn cảnh này được tạo ra bởi các vị Thần để giúp con người hoàn trả nợ nghiệp. Chỉ sau khi trả hết nợ nghiệp thông qua luân hồi chuyển sinh thì mới có thể quay trở về ngôi nhà nguyên thủy của mình, một nơi tốt đẹp hơn rất nhiều. Từ quan điểm này, đối với một người gặp những đau khổ và đối mặt với những điều không may bất ngờ xảy ra trong cuộc đời, thì cũng không nhất thiết là việc không tốt.
Khi trải qua một điều gì không tốt, nếu chúng ta có thể nhìn vào trong tâm và đối xử với nó như một cơ hội để từ bỏ những thiếu sót, thì chúng ta sẽ ngày càng trở nên hoàn thiện hơn (trưởng thành hơn). Như thế những điều rắc rối sẽ không xảy ra một cách vô ích.
Thực tế, chúng ta có thể luôn luôn ứng xử mọi việc theo cách đơn giản nếu chúng ta sử dụng năng lực và trí tuệ. Trong bài viết của mình, một người tu luyện đã viết, “Sự giản đơn là một chủng trí huệ.” Theo quan điểm của tôi, sự giản đơn không những chỉ là một chủng trí huệ mà còn là một sự biểu hiện năng lực và cảnh giới của một người. Bất cứ khi nào đối mặt với một việc gì đó, nếu chúng ta đều minh bạch những gì cần trân quý và những gì cần từ bỏ, thì chúng ta có thể ứng xử với mọi việc với từ bi, thay vì bằng cái tình. Bằng cách này, mọi thứ sẽ được ứng xử một cách tốt đẹp.
Từ một góc độ khác, chấp nhận một thứ không tốt xảy ra gây cho chúng ta đau khổ; chúng ta nên tận dụng cơ hội này để thăng tiến [đề cao] bản thân ngày càng tốt hơn. Chỉ sau đó chúng ta mới có thể sử dụng tốt nhất những cơ hội và bước đi trên con đường của chúng ta một cách tốt đẹp trong tương lai.
Nếu một người có thể vẫn giữ được sự bình tĩnh bởi ngoại cảnh, thì họ hoàn toàn ở trong một cảnh giới rất cao. Vì vậy, họ có thể tập trung vào những việc mà họ dự định làm và giữ được đầu óc thanh tỉnh.
Khi một người sống trong thế giới trần tục nhưng tư tưởng vượt ra khỏi nó, cuộc sống sẽ được cảm nhận theo một cách khác. Khi những điều phiền muộn hoặc đau khổ xảy đến, chúng có thể thể hiển ra là rất khủng khiếp. Nhưng, khi quay đầu nhìn lại sau khi vượt qua chúng, chúng ta sẽ thấy rằng chúng thực tế còn hơn cả tầm thường.
Như vậy, không chấp vào những đau khổ và khó khăn khi gặp phải, chúng ta có thể giữ được thái độ lạc quan và hướng lên. Khi đạt được điều này, chúng ta sẽ trở nên hoàn thiện, trưởng thành với toàn tâm là hy vọng và ánh sáng thay vì cảm giác buồn bã và đau khổ, và nó sẽ dẫn tới một sự thay đổi căn bản về nhân sinh quan của một người. Một người sẽ cảm nhận được hạnh phúc thực sự và nhận ra được rằng điều rất quan trọng là phải luôn có một trái tim từ bi và tâm thái hòa ái, khoan dung. Để người khác tin tưởng và khoan dung cho chúng ta, thì trước tiên chúng ta cần tin tưởng và khoan dung cho họ.
Khi chúng ta sống giống như vậy, chúng ta sẽ giữ được tâm thái vui vẻ và mang theo bên mình một nụ cười trong cõi hồng trần.
(Theo chanhkien)