Tập Cận Bình gần đây đã đến Sâm Châu, Hồ Nam để thị sát và cùng ôn lại “câu chuyện về một nửa chiếc chăn bông”. Một số ý kiến cho rằng, chuyến đi Hồ Nam lần này của Tập Cận Bình vì ba mục đích: Trị thương, thăm dò và mị dân.
Chiều ngày 16/9, Tập Cận Bình đã đến làng Sa Châu của dân tộc Dao thuộc xã Văn Minh, huyện Nhữ Thành, thành phố Sâm Châu để thăm phòng triển lãm chuyên đề “Sự ấm áp của một nửa chiếc chăn bông”. Tập nói với dân làng rằng, hôm nay tôi đến đây, cũng là để tiếp nhận giáo dục. Người Cộng sản có một chiếc chăn bông cũng có thể chia đôi cho nhân dân. Người dân coi Đảng Cộng sản như Đảng của mình, là Đảng của nhân dân.
Tuy nhiên, ngay sau khi phát biểu của Tập Cận Bình được đưa ra, lập tức dấy lên một cuộc thảo luận sôi nổi trên Internet. Cư dân mạng chế nhạo:
“ĐCSTQ từ lâu đã ở thế đối lập với nhân dân, gì mà Đảng của nhân dân chứ? Định lừa gạt ai. Kẻ nào có quyền là kẻ đó tham lam vơ vét chiếm đoạt, đâu có coi dân chúng ra gì?”
“Trước tiên phải công khai tài sản của quan chức, để cho dân chúng biết các quan chức ĐCSTQ có bao nhiêu cái chăn, sau đó mới nói những lời hoa mỹ như chia một nửa cái chăn.”
Nhan Thuần Câu, một nhân viên truyền thông thâm niên ở Hồng Kông nhận xét rằng,
“câu chuyện nửa chiếc chăn bông, là thói quen tẩy não của ĐCSTQ. Chính phủ Hoa Kỳ đã phân biệt rõ ĐCSTQ với người dân Trung Quốc. Chiêu này đã đánh vào chỗ đau của ĐCSTQ, kết quả là các lãnh đạo cấp cao của ĐCSTQ phải lên tiếng nói về cái gọi là quan hệ ‘máu thịt’ giữa ĐCSTQ và người dân Trung Quốc.”
Nhan Thuần Câu nói, thời kỳ thuận lợi, ĐCSTQ cưỡi lên đầu lên cổ người dân, và khi sắp phải đối mặt với khó khăn, lại đòi hỏi người dân ‘bán mạng’ vì Đảng, rồi ‘nhai đi nhai lại’ câu chuyện tình cảm. Nếu ĐCSTQ và người dân Trung Quốc thực sự gắn bó máu thịt, và họ có được sự ủng hộ chân thành của người dân, thì tại sao Đảng phải chi những khoản tiền cao ngất trời để duy trì sự thống trị?
Tại sao cần phải xây dựng các trại lao động ở Tân Cương và hủy bỏ việc dạy tiếng Mông Cổ ở Nội Mông? Tại sao lại bắt giữ các ‘Hồng nhị đại’ phái Tự do và các nhà hoạt động nhân quyền? Tại sao không để dân được phê bình, không cho dân tự ý kiến nghị lên Trung ương? Tại sao chặn mạng internet, cũng không cho phép người dân giám sát chính quyền?
Bài bình luận của tiến sĩ Luật học Trương Kiệt cho hay, đây là chuyến thị sát thứ ba của Tập Cận Bình đến Hồ Nam trong 8 năm tại nhiệm. Vào ngày 21/10/2016, Tập Cận Bình đã đề cập đến “câu chuyện một nửa chiếc chăn bông.” Chuyến đi của Tập tới Hồ Nam chủ yếu là vì ba mục đích: Trị thương, thăm dò và mị dân.
Trị thương
Bài báo nhận định, năm nay Tập Cận Bình giống như ngồi trên “tàu vượt núi”, xóc nảy lên xuống, kinh hồn bạt vía, vạn sự không như ý. Vừa đầu năm đã bị Virus Vũ Hán tấn công; cưỡng chế thực thi Luật An ninh Quốc gia phiên bản Hồng Kông nhưng không hù dọa được người dân Hồng Kông, ngược lại phải chịu các lệnh trừng phạt quốc tế; Đài Loan không còn hy vọng thống nhất và Thái Anh Văn ngày càng trở nên nổi tiếng; Hội nghị thượng đỉnh Trung Quốc-EU, EU ngày càng không nể nang, và Tập Cận Bình tỏ ra lúng túng trước câu hỏi về nhân quyền ở Hồng Kông và người Duy Ngô Nhĩ.
Vốn dĩ muốn thúc đẩy việc giảng dạy tiếng Trung ở Nội Mông, nhưng nào ngờ người dân Mông Cổ lại “cứng đầu” như vậy; Hoa Kỳ “kẹp cổ” Huawei, Tập đành phải ra quân lệnh cho Học viện Khoa học Trung Quốc để họ “giấu nhẹm” con chip đi một thời gian; Hồng nhị đại Nhậm Chí Cường chửi Tập là tên hề không mặc quần áo mà muốn làm hoàng đế, khiến Tập cảm thấy rất phiền phức, bức bối. Vì vậy, Tập phải ra ngoài để hít thở không khí, cứ đi đâu là “tiền hô hậu ủng”, nên tâm trạng tốt hơn rất nhiều, nhất định trong kỳ họp thứ năm của Ban Chấp hành Trung ương sắp tới phải đoạt lại quyền lực.
Thăm dò
Phiên họp toàn thể lần thứ năm của Ban chấp hành Trung ương sẽ được tổ chức vào tháng tới, điều quan trọng nhất của cuộc họp là mở đường cho việc bổ nhiệm lần thứ 20 liên tiếp của Tập Cận Bình, nhưng Tập rất thiếu tự tin. Bài báo nói rằng, hiện giờ Lý Khắc Cường ngày ngày “lạc điệu”, làm trái lại Tập. Tập nói rằng muốn thực hiện được một xã hội khá giả toàn diện, Lý lập tức nói rằng vẫn còn 600 triệu người có thu nhập dưới 1.000 Nhân dân tệ một tháng. Có nhiều người trong nội bộ Đảng nói rằng ĐCSTQ đang bước vào đường cùng, và mọi người liên tục yêu cầu Tập từ chức.
Bài viết nói, ĐCSTQ hiện đang trải qua cuộc khủng hoảng kinh tế lớn nhất kể từ năm 1989 và một cuộc khủng hoảng chính trị bị cô lập trên toàn thế giới. Vị trí cầm quyền của ĐCSTQ khó được giữ vững. Tập Cận Bình lo lắng rằng sẽ có rắc rối trong Phiên họp toàn thể lần thứ năm, vì vậy Tập ra ngoài đi vòng quanh, thăm dò tình hình, hỏi han vài câu.
Mị dân
Bài viết cho rằng Tập Cận Bình dùng câu chuyện “nửa chiếc chăn bông” để tỉ tê, nhưng thực tế thì ngược lại, người Trung Quốc có nửa chiếc chăn bông và Đảng Cộng sản phải cố giật cho bằng được. Mới đây, chính quyền huyện Bình Dao, tỉnh Sơn Tây đã ra lệnh quốc hữu hóa bất động sản ở thành phố cổ Bình Dao. Bình Dao là một thị trấn du lịch lớn, và giá trị bất động sản được cho là có thể gấp hơn 10 lần, vì vậy chính phủ liền “để mắt” đến mảnh đất “béo bở” này.
Người dân Bình Dao giận dữ nói: Dựa vào cái gì chứ? Chẳng khác gì đám lưu manh thổ phỉ? Nhưng chính quyền địa phương mặc cho người dân ca thán, “bá vương” kiên quyết muốn “cướp”, kẻ nào phản đối thì bắt kẻ đó.
Nhà bình luận các vấn đề thời sự Lưu Nhuệ Thiệu nói rằng, sau khi ĐCSTQ chiếm đoạt quyền lực, đã từng giao tài sản của các doanh nghiệp tư nhân cho “cộng sản”. Giờ đây, lịch sử đang lặp lại ở huyện Bình Dao. Sau đại dịch, Trung Quốc đâu đâu cũng thiếu tiền, thế là ĐCSTQ liền sung công tài sản tư nhân.
Không chỉ người Trung Quốc, mà người Mỹ cũng hiểu rất rõ ràng về mối quan hệ giữa ĐCSTQ và người dân Trung Quốc. Chính quyền Trump đã “rút củi đáy nồi”, vô hiệu hóa ĐCSTQ bằng cách tách biệt “ĐCSTQ” với “người Trung Quốc”. Việc này khiến Tập Cận Bình hoảng sợ mà phải hô lên “Không bao giờ chấp thuận”. Bài báo nói rằng, không phải người dân Trung Quốc không chấp thuận, mà chính ĐCSTQ cũng không chấp thuận. Bạn nghĩ xem, người Trung Quốc không cần Đảng Cộng sản nữa thì 90 triệu Đảng viên ăn gì? Uống gì? Chẳng phải Tập – nhà lãnh đạo của nhân dân, trở thành một tư lệnh lẻ loi không binh không tướng sao?
Cuối cùng bài báo chỉ ra rằng, mục đích chuyến đi Hồ Nam của Tập Cận Bình là để “trị thương”, thăm dò tình hình và mị dân. Tập Cận Bình căn hận người Mỹ, đặc biệt là sự chia rẽ giữa Trung Quốc và Đảng Cộng sản, điều này chính là giết chết Đảng Cộng sản. Tập Cận Bình cũng biết người dân Trung Quốc rất căm hận Đảng Cộng sản, 70 năm qua Đảng Cộng sản đã quá tàn ác và thâm độc với người dân Trung Quốc. Nhưng không mị dân thì biết làm gì đây?
Minh Huy (Theo NTDTV)