Tinh Hoa

Huyền thoại về con cá voi trắng và cuộc trả thù tàn khốc đối với con người

Từ đầu thế kỷ 19 cho đến nay, cái tên Moby luôn là niềm cảm hứng cho nhiều bộ môn nghệ thuật khác nhau. Vậy chú cá voi này có gì đặc biệt?

Hình minh họa

Cá voi trắng MOBY và cuộc trả thù tàn khốc!

Trước khi đến với huyền thoại về con cá voi trắng, chúng ta cần biết, nó dựa trên 1 câu chuyện có thật về bi kịch của con tàu Essex! Có nhiều hơn 1 tác phẩm được đánh giá là kinh điển viết về câu chuyện này như: In th Heart of the Sea: The Tragedy of the Whale ship Essex, tác giả Nathaniel Phibrick hay Moby Dick của Herman Melville.

 

Tuy nhiên, do lời hứa của mình với nhân vật may mắn sống sót ngoài đời, tác giả Melville đã dừng lại, không tiếp tục chắp bút sau đoạn cả con thuyền vỡ tan tàn vì chú cá voi Moby mà không đề cập đến câu chuyện còn đáng sợ hơn ở phía sau!

Căn nguyên của mọi chuyện đều bắt đầu từ dầu cá voi!

Thời bấy giờ, con người chưa biết nhiều đến dầu mỏ, dầu cá voi được sử dụng chính vào việc thắp sáng, đặc biệt nó cung cấp những ngọn lửa không khói và có chất lượng cao hơn nhiều so với sáp ong hay mỡ động vật! Một con cá voi lớn có thể cung cấp đến 3 tấn dầu, không khác gì những khu mỏ sống giữa biển khơi.

Tác giả Herman Melville trong bộ phim được chuyển thể.

Là món hàng có giá trị, người ta sẵn sàng lênh đênh trên biển 2-3 năm trời, vượt qua hàng ngàn hải lý để có thể săn được những có cá voi cho trữ lượng dầu nhiều nhất. Và ngành công nghiệp đẫm máu này nở rộ vào cuối những năm 1700 đến đầu những năm 1800!

Và cái gì cũng có giới hạn của nó, số lượng cá voi tự nhiên giảm đáng kể (236.000 con cá voi đã bị giết hại không thương tiếc chỉ trong nửa đầu thế kỷ 19), việc săn bắt gặp nhiều khó khăn hơn, ngoài ra, cá voi cũng là loài vật thông minh, chúng không thể mãi mãi hiền lành để rồi chịu chết! Bản năng tự vệ đã khiến loài vật khổng lồ này trở nên cực kỳ nguy hiểm!

Tàu Essex và chuyến đi định mệnh

Thực chất, là 1 con tàu cũ, được tân trang, sửa chữa mới để phục vụ các chuyến đi săn cá voi siêu lợi nhuận! Nhưng dù vậy, với chiều dài 27m, trọng lực khoảng 240 tấn, nó vẫn quá bé so với những sinh vật khổng lồ của đại dương.

Đầu năm 1819, nó khởi hành cho 1 chuyến đi mới, bắt đầu từ Nantucket, 25 dặm tính từ bờ biển Cape Cod, Massachusetts, vòng quanh Nam Phi tiến vào trung tâm Thái Bình Dương. Đây sẽ là hành trình dài hàng ngàn hải lý so với đất liền!

Như đã đề cập ở trên, việc đi săn cá voi càng ngày càng khó khăn, họ mất đến 1 năm để có thể tìm thấy đàn cá voi đầu tiên. Tất cả đều hào hứng chuẩn bị vài con thuyền nhỏ, những ngọn lao, những cuộn thừng lớn và các dụng cụ khác để có thể bắt đầu công việc.

Tuy nhiên, ngay khi tưởng chừng đã “cầm chắc tiền bỏ vào túi” thì 1 con thuyền bị đuôi cá voi va phải, vỡ thành từng mảnh! Thuyền phó Owen Chase (tên trong 1 bộ phim được dựng theo tác phẩm In th Heart of the Sea) và các thuyền viên buồn bã trở về tay trắng!

Nhưng thảm kịch không bắt đầu ở đó! 

Cơn ác mộng thật sự diễn ra khi họ đang trở về tàu Essex! Owen nhìn thấy 1 con-quái-vật-khổng-lồ-màu-trắng đang phi hết tốc lực vào thân tàu chính như muốn trả hết những hận thù bấy lâu mà nó và đồng loại phải chịu đựng! Không mất quá nhiều thời gian, chỉ cần đến lần đâm thứ hai, con tàu Essex vừa được tân trang đã gục ngã.

Nó không thể chịu đựng được những pha va chạm cực mạnh từ con cá voi trắng kia! Khi chìm, nó cách phía Tây Nam Mỹ đến 3.700km. Quá xa vời đối với 3 con thuyền nhỏ, dù cho họ đã cố gắng vớt vát tất cả những đồ ăn thức uống có thể từ con tàu đắm!

Nhưng đáng buồn thay, thảm kịch không kết thúc ở đó! 

Khi đó, nơi gần nhất là bờ biển Marquesas, cách họ 1.900km, nhưng thay vì cứ giương buồm, thuận gió để đi tới đó, 20 người sống sót lại quyết định ngược gió để trở về Nam Mỹ, nơi có thể phải trải qua 4.800km đường biển chỉ vì 1 câu nói, 1 tin đồn chưa xác thực: “Ở Marquesas có thổ dân ăn thịt người”.

Họ quyết định dựa trên sự sợ hãi 1 điều không biết có thật hay không để rồi sau chuyến hành trình này, những người sống sót sẽ còn ám ảnh đến lúc chết vì 1 thảm kịch có thật!

Ba con thuyền nhỏ, 1 chút nước, 1 chút thức ăn liệu có đủ để 20 con người chinh phục được 4.800km đường biển? Chưa kể gió bão, con-quái-vật-khổng-lồ-màu-trắng vẫn chưa buông tha cho họ.

Theo những gì được lưu lại, Moby vẫn đi theo rình rập và cả tấn công họ, nhưng đó cũng có thể là ảo giác của những con người đang sợ hãi, đang đói khát giữa biển khơi sau hơn 90 ngày lênh đênh vô định.

Thảm kịch đau lòng nhất bây giờ mới bắt đầu!

Khi được 1 con tàu săn cá voi khác tìm thấy sau hơn 90 ngày gặp nạn, chỉ con 8 người sống sót, ai cũng gầy tong teo như những bộ xương di động, ngồi giữa những… mảnh xương khác! Bảy trên tám người thừa nhận đã bắt buộc phải làm điều “vô đạo đức” để có thể sống sót.

Họ lựa chọn 1 lộ trình dài hơn rất nhiều để tránh 1 tin đồn nhưng cuối cùng lại trở thành nhân vật chính của 1 tin đồn đáng sợ không kém. Đó cũng có thể chính là lý do khiến cho tác giả Melville chỉ viết tác phẩm Moby Dick đến đoạn con tàu Essex bị phá hủy.

Nhưng nỗi ám ảnh lớn nhất cho những người còn sống sót có lẽ vẫn là con-quái-vật-khổng-lồ-màu-trắng mang tên Moby!

Theo soha